Cười đi tới kéo tay Nhã Hàm, đang muốn lôi nàng qua, thì thấy Nhã Hàm dường như bị cái gì đó kích thích, đứng thẳng lên, ánh mắt nhìn ra ngoài điếm, sau đó tránh tay của nàng, đi thật nhanh ra ngoài.
"Làm sao vậy? Con nhìn thấy ai à?"
Theo Nhã Hàm đi tới bên ngoài cửa hàng, chỉ thấy phía trước là một quảng trường có cái đài phun nước, có rất nhiều người đi qua đi lại, muốn tìm kiếm một người trong đám này thì quả thực là quá khó khăn.
Đứng ở đó nhìn một lúc lâu, Nhã Hàm thất vọng lắc đầu:
"Con, có lẽ là nhìn nhầm rồi."
"Ban ngày con suy nghĩ nhiều, đêm nằm mộng là điều đương nhiên bây giờ còn nhìn thấy ai cũng như nhìn thấy người kia."
Mẹ hai chỉ tiếc rèn sắt không thành thép vỗ nàng một cái:
"Đã nửa năm rồi, con hết hi vọng rồi..."
"Thế nhưng... nếu thật là hắn..."
"Bảo con nói con lại không nói, chuyện ban trai ta cũng đã nói chuyện với con... Đến đây, đừng nghĩ tới hắn nữa, theo ta vào chọn đồ trang sức, đừng làm hỏng hứng thú của ta!"
Bất mãn lên tiếng, mẹ hai kéo nàng đi vào trong, nàng cũng không kháng nghị nữa, chỉ cần mình thấy đồ trang sức nào đẹp, thì đều mua hết, sau đó giao cho vệ sĩ phía sau, hai người lại tiếp tục đi dạo qua cửa hàng khác.
Nhưng mà, cứ nhìn dọc theo con đường này, Nhã Hàm có chút không yên lòng, thỉnh thoảng lại nhìn xung quanh, cố gắng tìm kiếm một thân ảnh quen thuộc.
Từ khi nghe thấy tin tức vụ giết người trên đường, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-sat/1416993/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.