Bởi vì cảm giác giật mình quá lớn, xung quanh chỉ có thể nghe thấy từng tiếng thở dốc. Gia Minh nhìn chằm chằm vào nửa trái chuối trước mặt mình, lại nhìn vẻ mặt đặc sắc của hai cha con họ Hoa rồi mở trừng mắt, dường như rất khó xử.
"Ồ, các người... Muốn dùng chuối để giết tôi?"
Vừa nói xong hắn đã rút khẩu súng bên hông ra nhắm thẳng vào Hoa Văn Nghĩa, đó là một khẩu súng lục với ổ tiếp đạn gồm chín viên, thân súng bằng kim loại màu xám lạnh lẽo mang theo cảm giác áp bách của tử vong nặng nề. Chỉa họng súng đen nhánh về phía Hoa Văn Nghĩa, bước lên hai bước, Gia Minh rất không chuyến nghiệp mở chốt an toàn, sau đó kéo búa đánh lửa.
Tiếng cười của đám người vừa mới vang lên, song khi nhìn tư thế không chút chuyên nghiệp nhưng đã hoàn toàn chuẩn bị giết người của Gia Minh, tiếng cười lập tức dừng lại. Đây là nơi công cộng, nếu xảy ra nổ súng giết người thì tuyệt đối không tránh khỏi bị liên quan, song... Xem ra thiếu niên này là một người điên... Cũng phải, có thể được con gái của Liễu lão đại ưu ái, tại sao có thể là nhân vật đơn giản được... Mọi người nghĩ vậy, cũng không dám chắc hắn có dám nổ súng hay không. Liễu chính cũng bắt đầu quơ tay cho Gia Minh bỏ súng xuống, có rất nhiều cách để giết hai cha con người này, nhưng nếu như giết ở chỗ này thì nửa đời sau của Gia Minh trừ ngồi tù ra thì chỉ sợ cũng chỉ còn cách chạy trốn, cho dù Gia Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-sat/1416902/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.