Chiếc bánh ngọt kia nàng ăn trong năm ngày, nhưng hắn không tới nữa.
Đêm sinh nhật đó, Gia Minh thổi nến cùng nàng, cùng nàng ăn bánh ngọt, nghe nàng kể những chuyện trải qua khi huấn luyện ở nhà, kể về người cha nghiêm khắc và người mẹ đã chết đi, sau đó đợi đến khi nàng ôm gấu trúc ngủ say rồi mới rời đi. Mọi chuyện tựa như ảo giác, từ đó về sau không có ai nhắc lại nữa, chỉ có tăng cường huấn luyện. Gia Minh vẫn nghiêm khắc như trước, sau đó bắt đầu dạy nàng cách chế tạo và tháo gỡ từng loại bom cụ thể, Nàng nhớ rõ hắn nói ghét bơ, vì vậy nàng ngốc nghếch ăn hết bơ bên ngoài, chẳng qua đến khi ăn hết bánh ngọt hắn vẫn không đến chia sẻ với nàng nữa, đại khái bởi vì sinh nhật đã qua, nguyện vọng cũng chưa cần thiết phải thực hiện.
Ngày ăn hết bánh, nàng rửa sạch chiếc đế bằng bọt biển, lau sạch sẽ hộp giấy, sau đó gói kĩ lại như lúc ban đầu rồi đặt ở dưới giường, chuẩn bị sau này sẽ mang về Nhật Bản.
Đương nhiên, những chuyện này sẽ nói sau.
Sự kiện đánh nhau khó có thể tin phát sinh trong câu lạc bộ kia cuối cùng cũng được Thiên Vũ Chính Tắc tạm thời giải quyết thông qua Viêm Hoàng Giác Tỉnh, trường học xử phạt Huân bằng cách ghi lỗi vào hồ sơ và thông báo phê bình trước toàn trường, nhưng cũng không có bao nhiêu trừng phạt thực chất cả. Chỉ giải quyết như không có chuyện gì như vậy khiến rất nhiều người thầm bất mãn, nhưng người thực sự dám trực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-sat/1416867/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.