Dưới đèn bàn, trích một phần nhật ký:
Thứ 6, ngày 31 tháng 10 năm 1997.
Sau khai giảng hai tháng, mình gặp một đối thủ ngoan cố đầu tiên, Cố Gia Minh.
Quái gở, tự đại, cuồng vọng, mù quáng trong khi đó lại theo đuổi cuộc sống một mình, căn cứ theo những gì Hoàng Hạo Binh nói, từ lúc nhỏ Cố Gia Minh đã là một người hoàn toàn không được người khác coi trọng.
Sống trong Hoàng gia đại tộc, cha mẹ bởi vì tình yêu nên đã trốn đi, sau đó qua đời, hắn từ nhỏ tới lớn sống trong Hoàng gia, không có ai quan tâm, không ai chú ý - Trong Đông Phương gia đương nhiên cũng có người như vậy - sau đó hắn kết bạn với Liễu Hoài Sa, một thiếu nữ bất lương, cho nên mới có nhiều thủ đoạn cổ quái tới như vậy.
Con người thường hay vì tự ti mà sinh ra mù quáng tự đại, thực ra mình có thể hiểu cảm giác này..
Nhưng hiểu không có nghĩa là ủng hộ cho hắn phóng túng, nếu như mình là lớp trưởng của ban 6 thì quyết không có phép một người phá hỏng danh tiếng của lớp, một người không kiêng nể ai, đó là chức trách của mình.
Đúng là, trên đảo hắn đã cứu mình một lần, thế nhưng nếu như đã muốn trở thành một người lãnh đạo xuất sắc, thì công tư phải rõ ràng, mình sẽ nhớ kỹ ân cứu mạng của hắn, nhưng cũng phải khiến cho hắn tỉnh táo lại. Không một ai cho dù cường đại tới đâu cũng không thể chống lại cả thế giới, cho nên con người phải có bạn bè.
Không sai, hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-sat/1416815/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.