Quá... quá xấu hổ...
Toàn trường lặng ngắt như tờ, Hàn Cương Thành nghiến răng nghiến lợi:
"Mày... Mày lại nhổ nước miếng..."
"Ồ?"
Gia Minh hơi ngạc nhiên,
"Có nói không được nhổ sao? Mày có thể nhổ lại mà!"
"Mày... "
Hàn Cương Thành căm phẫn,
"Mày còn có chút tinh thần thi đấu nào không!?"
Hắn vừa hỏi câu này liền nhận được vô số người phía dưới ủng hộ, trong chốc lát dường như cả thế giới đều đứng về một phía.
Gia Minh bất đắc dĩ giang tay ra:
"Tinh thần thi đấu? Thôi xin đi, là bọn mày buộc tao tới đây tranh tài, tao đã đồng ý điều gì sao?"
Hắn vừa nói ra, mọi ngiời ở đây cũng hơi ngạc nhiên, đúng vậy, mặc dù nói là tranh tài nhưng mọi người trong câu lạc bộ võ thuật có ai xem chuyện này như một cuộc thi đấu chính thức, chẳng qua chỉ muốn để thằng nhóc này lên võ đài rồi bị đánh, làm hắn mất mặt, nhục nhã hắn một lần mà thôi.
Mà lúc này Đông Phương Uyển đang ngồi gần đó cũng hơi lúng túng, dường như cuộc tranh tài này không có đoợc sự đồng ý của hắn, là chính mình vọng động rồi thay hắn đồng ý, bây giờ nghĩ lại, hắn và mình ngay cả quen biết cũng không phải, dường như hành động của mình thực sự cũng hơi quá đáng rồi.
Song nghĩ lại một chút, nàng liền tức giận, vậy thì thế nào, nếu không đánh một trận, ngươi còn có biện pháp nào để giải quyết chuyện này sao? Nghĩ tới đây, nàng nhíu mày, nhìn Cố Gia Minh đang đứng trên võ đài cũng thấy hơi không vừa mắt.
"Tao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-sat/1416769/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.