Vừa mở cửa ra, Tần Hàm bất ngờ bốn mắt chạm nhau với người đàn ông cách vách, nháy mắt cô hút một ngụm khí lạnh.
Bởi vì thời gian dài cô đều ở trong nhà suy nghĩ truyện xưa, họa bản vẽ. Ngoại trừ bạn bè mời, gần như chỉ có thời điểm ba bữa cô mới ra ngoài kiếm đồ ăn. Cho nên trong một tháng chuyển tới đây, cô không chạm mặt hàng xóm, cũng không biết người sáng sớm có “lòng tốt” gọi cô rời giường, buổi tối “giúp đỡ” cô đọc sách, có bộ dáng như thế nào.
Tần Hàm nhanh chóng quan sát đối phương một lần.
Người đàn ông này nhìn qua khoảng ba mươi tuổi, tây trang thẳng thớm, đeo mắt kính gọng vàng. Đằng sau mắt kính là một cặp mắt sắc bén, khóe miệng mím chặt, nhìn qua ra vẻ đạo mạo trang nghiêm.
Nếu như cô chạy đi nói với mọi người, người đàn ông cực kỳ mạnh mẽ, một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày đã muốn “ưm ừ a a” hết tám trăm lần. Tám phần cô sẽ bị cảnh sách lấy tội danh nối dối bắt đi ăn cơm tù.
Thật là người không thể nhìn bề ngoài.
Cô khẽ nhếch miệng, chính mắt nghiệm chứng câu thành ngữ này.
“Chào buổi sáng.” Người đàn ông gật đầu với cô.
Chính là giọng nói này! Chính là giọng nói này không sai! Khàn khàn, trầm thấp.
Trời ạ! Người đàn ông này thật sự là con mèo đực cách vách!
“Chào buổi sáng......” Môi của cô không hiểu tại sao lại phát run.
Bọn họ từng người tiến vào thang máy, không gian nho nhỏ chỉ có hai người bọn họ. Tần Hàm đứng phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-sach-sanh-sanh-yeu-chet-em/181161/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.