Sau khi nói chuyện với cô gái, Trầm Tử Quân biết được Bạch loan bắt cô phải mang đồ ăn cho nó, nếu không cả làng sẽ chết. Cô gái dẫn cả bọn tới trước cửa một căn phòng, Bach loan đang ở đó. Cánh cửa chạm khắc nổi hoa văn, trông có phần u ám quỷ dị. Trầm Tử Quân đứng trầm mặc trước cửa phòng, không khí có phần khẩn trương.
Rầm! Phịch.
Tiếng nổ vang lên cùng tiếng vật nặng rơi xuống. Ba người thót tim quay phắt lại, đã thấy cô gái thanh lệ xinh đẹp kia bị Mặc Quân đánh cho ngã bay ra phía sau, đập vào một cây cột.
Trầm Tử Quân lạnh lùng nhìn cô gái đang chật vật đứng dậy,liền chớp thời cơ giương cung lên bắn.
Tuyết y nữ tử còn chưa kịp đứng dậy, đã nhận thêm một mũi tên vào ngực. Khuôn mặt vốn nguyên bản trong veo như nước chợt lộ ra vẻ dữ tợn, thậm chí, một đôi cánh chim màu trắng muốt cũng xòe ra, mĩ lệ kinh người.
[Tổ đội] Sói xám muốn ăn thịt cừu: A... Bạch loan...!
Đôi cánh trắng muốt mở rộng, còn lại vẫn là thân hình người. Bạch loan bay lên cao nhìn xuống, nhất thời trông y hệt một thiên sứ không nhiễm bụi trần đang nhìn xuống thế gian.
[Phụ cận] Ta là manh muội muội: ...Thật đẹp…!
[Tổ đội] Minh Dạ: manh muội, buff máu cho Mặc Quân đi kìa!
Tiêu Sơ Mạc giật mình nhìn lại, đã thấy Mặc Quân chỉ còn một phần ba máu. Ách...
Mặc Quân chật vật lui xuống.
Chỉ một giây phân tâm đã có hậu quả nặng nề.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-sach-dai-than-cuong-han/1998458/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.