Sau khi Tống Tư Dật mang An Thuần Thuần vào phòng làm việc riêng thì đóng cửa. Anh ngồi chễm chệ ở ghế dành cho Tổng giám đốc, ngoắc ngoắc tay, gọi cô ngồi trên đùi mình. Để lưng cô tựa trước ngực anh, hai tay anh ôm gọn vòng eo nhỏ của cô.
Tư Dật chôn đầu vào hõm vai của cô, hai bàn tay nhỏ của Thuần Thuần cũng phủ lên vòng tay anh, làm cho bọn họ càng thêm thân mật.
"Anh hỏi em! Nếu... Tư Tư phải đóng cửa! Em có cần anh không?"
"Sao hôm nay Dật Dật của em lại hỏi ngốc thế nhỉ?" Cô nheo mắt cười cười, cụng trán lên với anh. "Tư Tư đóng cửa hay không, không quan trọng! Quan trọng là anh có tiền nuôi em! Hì Hì!!!"
"Thật ra, Tư Tư vốn dành để tặng em!"
"Thật sao? Oa~ ông chủ, anh thật hào phóng! haha!"
"Hiện tại Tư Tư rơi vào tình trạng phải chiến đấu một mất, một còn, anh biết, anh còn thiếu kinh nghiệm. Tuy anh tin vào trình độ của tất cả những anh em ở đây, nhưng mà... có thể đối thủ của chúng ta rất lớn mạnh. Có khả năng Tư Tư sẽ phải sáp nhập với Lương Đình!" Anh nhìn sâu vào mắt cô, mắt anh đầy kiên định cùng khẳng định rằng "Tin anh".
"Sáp nhập với Lương Đình!? Nếu vậy chúng ta có bị chèn ép không? Anh lại phải làm công cho người ta có được không?"
"Không sao? Anh vẫn còn trẻ, tương lai "tiền đồ vô cùng sáng lạng". Có "đại sư huynh" cùng "nhị sư tỷ" của anh chỉ dạy không lo Tư Tư có ngày vinh quang trở lại!"
"Thật!?"
"Đương nhiên!" Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-sach-ba-xa-phuc-hac/105230/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.