Châu Đông mặt mày tái mét, một hơi kể lại những chuyện mình vừa thấy cho Tiếu Vũ
"Tôi đã thấy thật đó, không phải ảo giác đâu! Khắp nơi đều là sáp đèn, còn bức tranh kia nữa..." Thấy Tiếu Vũ trầm mặc, sợ anh ta không tin lời mình, Châu Đông nói chuyện cũng bắt đầu lắp ba lắp bắp.
"Được rồi, tôi biết rồi" Tiếu Vũ vỗ vỗ vai Châu Đông, trấn an cậu ta một chút, nói: " tôi định sẽ đi một vòng xung quanh xem thử, cậu đi cùng tôi không?"
"Đi đi đi, bây giờ ở trong phòng một mình chắc tôi phát điên mất". Nói rồi không đợi Tiếu Vũ trả lời, đứng dậy mở cửa, Tiễu Vũ theo sau lưng cậu, có điều suy nghĩ.
Hai người một trước một sau ra khỏi phòng, men dọc theo hành lang vừa đi vừa kiểm tra xung quanh, tầng bốn có tổng cộng 14 phòng, cuối hành lang bên trái là cầu thang lên xuống, nhà vệ sinh chung nằm kế cầu thang, thiết kế dọc hành lang cũng không khác mấy lối đi từ đại sảnh đến sảnh ăn, mỗi một phòng trước cửa đều treo vài tấm tranh, có lớn có nhỏ, nội dung Châu Đông vẫn là nhìn không hiểu, nghuệch ngoạc trừu tượng, cũng không biết là đang vẽ cái gì.
Thấy không khí giữa hai người có phần trầm mặc, Châu Đông đành lên tiếng xua tan bầu không khí im lặng này.
"Anh có phải cũng giống như Khuynh Tiểu Mao không?''
"Tôi giống Khuynh Tiểu Mao chổ nào?" Tiếu Vũ nhàn nhạt đáp lời.
"Không, ý tôi không phải vậy, ý tôi là anh có phải cũng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-quy/3390872/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.