Một lúc lâu, Tiêu Diễn ngẩng mặt lên hỏi : 
- Tại sao hắn chết? 
Lão võ sư họ Tiêu đáp : 
- Bẩm đại người, cứ theo người về báo thì sau khi giết một người rồi hắn tự tử 
Tiêu Diễn cau mặt : 
- Sao? Hắn lại còn giết người? 
Lão võ sư họ Tiêu đáp : 
- Bẩm đại người, đúng như lời báo cáo 
Tiêu Diễn gằn giọng : 
- Thật là to gan.... Hãy cho người đến phong nhà hung thủ lại, thông tri cho gia thuộc họ đến tẩn liệm thi thể. 
Tề Ngọc Phi đưa tay chặn lại : 
- Tiêu đại nhân, tôi muốn đến tận nơi quan sát. 
Tiêu Diễn vòng tay : 
- Tiểu vương gia thân phận tôn quý... 
Tề Ngọc Phi cười : 
- Tiêu đại nhân nói tôi là công tử bột hay sao, dòng họ Mộc mấy đời từng xong pha chiến địa, đã từng thấy cảnh thịt đổ máu rơi, tôi tuy chưa ra chiến trường nhưng trong chuyến đi này cũng đã trải qua nhiều hung hiểm, nếu chân yếu tay mềm thì làm sao đi xa được như thế này. 
Tiêu Diễn do dự một chút rồi vòng tay : 
- Đã thế thì xin Vương gia ngồi đợi ty chức cho người thắng xe... 
Tề Ngọc Phi khoát tay : 
- Không cần, chúng tôi có ngựa, xin đại nhân hãy theo sau. 
Bọn Tề Ngọc Phi cho ngựa đi chầm chậm, nhưng Tiêu Diễn thì thúc kiệu thật nhanh, khi bọn Tề Ngọc Phi tới trước cửa nhà Quân Võ thì họ Tiêu cũng vừa theo bén gót. 
Vừa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-oan-quan-truong/2126702/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.