…..
Đầu óc Giang Lĩnh như muốn nổ tung- chẳng biết anh tức giận cái gì, cau mày cầm bức thư đọc lại.
Tên của Khang Hoà được viết trên thiệp, nét chữ rất đẹp, không phải nét chữ anh quen thuộc. Anh bối rối hồi lâu vẫn không mở ra, tức giận ném bức thư xuống bàn. ngôn tình sủng
Khang Hoà 20 phút sau tắm xong thì đi ra, Giang Lĩnh dựa vào bàn không ngẩng đầu lên, tay chỉ vào bức thư hỏi: “Đây là cái gì?”
Khang Hoà đứng ở cửa phòng tắm, nói: “Anh xem trộm thư của em à?”
“Đừng lảng sang vấn đề khác” giọng điệu của Giang Lĩnh không tốt lắm “Trả lời tôi, đây là cái gì? Ai đưa cho em?”
Bây giờ trong lòng anh cực kỳ lộn xộn, lí trí bảo phải nói chuyện đàng hoàng với Khang Hoà nhưng cái nết của anh chỉ muốn nổi giận lên thôi, nói chuyện đàng hoàng không nổi. Nhưng mãi không nghe thấy Khang Hoà trả lời, nổi giận ngẩng đầu, kết quả thấy Khang Hoà đứng cách đó mấy mét, tóc ướt đẫm nước, quanh eo chỉ quấn một chiếc khăn tắm, nửa người trên mảnh khảnh lộ ra.
Giang Lĩnh lại lắp bắp: “… Sao em không mặc quần áo?”
“Em vào vội vàng quá, lấy nhầm sang bộ của anh.” Khang Hoà đáp.
Giang Lĩnh tỉnh táo trả lời “Ồ” một tiếng, phát hiện không đúng chủ đề, lập tức khó chịu quay lại: “Đừng có đổi chủ đề!”
Rõ ràng tự anh đổi trước, vậy mà giờ tự trả đũa. Khang Hoà cũng chẳng cãi gì, chỉ chăm chú nhìn thẳng vào anh, trong lòng Giang Lĩnh càng hỗn loạn, giọng điệu như đang cãi nhau: “Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-nho-o-dau/169976/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.