Mạc Nhiên sợ hãi nhìn bản thân đang dần bị kéo vào trong <<cửa>>. Làn sương mù lần nữa bao phủ lấy cậu. Mạc Nhiên nghe thấy bên tay mình có người thì thầm gì đó nhưng lại chẳng thể nghe ra được nó thứ gì mà chỉ cảm thấy đầu đau vô cùng. Xúc tua kia đã buông tha cho cậu nhưng bản thân Mạc Nhiên vẫn bị mắc kẹt trong sương mù. Tiếng kèn lần nữa vang lên nhưng so với những lần trước nó nghe có vẻ ma mị hơn rất nhiều.
Lần này Mạc Nhiên không đứng đực ra như trước nữa, cậu nhanh chóng xoay người bỏ chạy. Nhưng càng chạy tiếng kèn lại càng rõ hơn. Cậu theo bản năng quay đầu mà nhìn nơi phát ra tiếng động. Quả nhiên là một đoàn người mang trên mình một chiếc kiệu. Chỉ có điều... Lần này chiếc kiệu được làm bằng xác người. Khung kiệu làm từ xương cùng đầu lâu người, rèm che chính là lớp da được lột một cách cẩn thận. Đây là kiệu do chính <<Thần>> làm.
<<Đến đây đi...>>
Cậu nghe thấy "nó" mời gọi mình.
Thống khổ... cuồng loạn... đau đớn...
Tiếng khóc thê lương, tiếng mắng chửi hận thù, tiếng cười điên dại. Tất cả cùng vang lên tạo thành khúc truy điệu chết chóc mà kẻ nó muốn nằm trên quan tài xác người kia chính là Mạc Nhiên.
"Cút ngay!" – Mạc Nhiên bị tra tấn tinh thần suýt nữa mất đi lý trí.
Trong phút chốc cậu đã có suy nghĩ muốn chọc thủng hai tai của mình để không phải nghe thấy thứ âm thanh ma quỷ kia nữa. Sương mù bắt đầu xao động. Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-nhien/3912940/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.