Hạ Cảnh Lam bước vào Chi Mai lâu. Kỹ nữ ở đây đã quen thuộc với hắn liền nhường đường để Hạ Cảnh Lam bước vào phòng đại tỷ Bạch Yên Phượng của họ. Khi Hạ tướng quân đến Bạch Yên Phượng đang tập đàn. Nhìn thấy hắn, nàng cũng không buồn nhấc mắt lên nhìn, đợi đến khi đàn hết một đoạn mới từ tốn mở miệng:
"Chẳng hay ngọn gió nào đưa Hạ chiến thần tiếng tăm lừng lẫy đến thanh lâu nhỏ bé của ta vậy?"
"Thuộc hạ ta nói ngươi mang người ta đi." – Ánh mắt hắn lạnh đến thấu xương sâu trong đó là sự nôn nóng hiếm có của Hạ tướng quân.
"Người của ngươi?" – Bàn tay vuốt ve đàn hơi khựng lại, sau đó Bạch Yên Phượng liền bật cười, đôi mắt cong thành hình trăng non. – "Không ngờ ngươi cũng biết yêu đấy. Ta còn cho rằng ngươi sẽ cô độc đến hết đời cơ chứ. Tỷ tỷ ngươi mà biết đệ đệ thủ thân như ngọc của mình cuối cùng cũng động tâm chắc chắn sẽ rất vui."
Hạ Cảnh Lam không lên tiếng ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ nơi có một hàng cây lê xơ xác. Tỷ tỷ hắn và Bạch Yên Phượng có giao tình, hắn cùng nàng cũng không phải là quá quen thuộc.
"Sắp đến lúc rồi." – Bạch Yên Phượng khẽ thì thầm. – "Ta nghe nói ngươi vì một nam nhân mà tha chết cho Nam Yến Hoài. Đó có phải là Mạc công tử?"
Hạ Cảnh Lam không phủ nhận hắn ngồi xuống nhìn chén trà trước mặt mình. Lá trà nổi bồng bềnh tựa như con đò trôi trên sông vắng. Bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-nhien/3912915/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.