Trước thần sắc nghiêm túc của người thanh niên, Tiết Lâm hốt hoảng vội phủ nhận:
"Ý ta không phải vậy. Chỉ là ngài chỉ có một mình hơn nữa..."
Hắn liếc nhìn thân thể mỏng manh của cậu. Chỉ sợ chưa kịp đến tìm Tiết Lâm bồi tội người này đã bị quân triều đình giết rồi.
"Ngươi cứ ở nhà đợi tin tốt của ta là được."
Mặc kệ ánh mắt nghi ngờ của Tiết Lâm, người thanh niên liền quay lưng bước ra ngoài.
"Ân nhân chờ đã." – Tiết Lâm vội kêu lên, níu giữ bước chân người thanh niên. – "Ngài có thể cho ta biết đại danh của ngài được không?"
Mặc dù không tin tưởng cậu mấy nhưng nhìn vẻ mặt đầy tự tin của người thanh niên trong đầu Tiết Lâm liền vang lên một suy đoán.
Người này không đơn giản!
"Gọi ta là Mạc Nhiên là được rồi." – Người thanh niên mỉm cười rồi bước ra ngoài.
Ngoài sân có một con cáo màu đỏ đang nằm giữa sân phơi nắng. Thấy Mạc Nhiên, nói hơi giật giật tai rồi đổi sang tư thế khác.
"Hồng Yêu, ở nhà trông nhà. Ta ra ngoài làm đại sự đây."
"Nhớ đi nhanh về nhanh còn nấu cơm cho ta." – Con cáo đỏ duỗi lưng lười biếng mà nhìn Mạc Nhiên.
"Được."
Mạc Nhiên vui vẻ gật đầu cầm lấy đấu lạp rồi rời khỏi nhà. Nhắc đến Hồng Yêu, hai người gặp nhau chỉ là một sự trùng hợp. Hồng Yêu là hồ ly tinh đã tu luyền gần nghìn năm. Chỉ vì một lần sơ ý rơi phải bẫy của thợ săn mà ả bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-nhien/3912903/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.