Mạc Nhiên bị ánh sáng quá mức chói mắt của lá bài làm cho nhắm tịt mắt lại. Khi cậu mở mắt ra, mọi hoạt động xung quanh đã dừng lại chỉ còn Vu Đồng mặt đầy dấu hỏi chấm mà nhìn cậu.
"Đây là người em muốn kết nối sao?"
Một giọng nói vang lên khiến cả hai người đồng loạt hướng ánh mắt về phía người thứ ba vừa xuất hiện. Đó là một người thanh niên điển trai sở hữu mái tóc màu nâu cà phê. Hắn mặc một bộ đồ ở nhà, chân đi dép lê, mái tóc rối tung lòa xòa trước trán. Da hắn trắng bệch càng làm nổi bật đôi mắt lờ đờ cùng quầng thâm dưới mắt. Nếu không phải nhìn ra cổ hắn đeo một chiếc vòng có mặt dây là biểu tượng cơ màu tím, Mạc Nhiên còn nghĩ hắn là bệnh nhân tâm thần mới trốn trại.
"Ngươi là bài ma sói đặc biệt, cupid?" – Mạc Nhiền dò hỏi nhìn hắn.
"A~" – Người thanh niên ôm lấy hay má mình, trên mặt xuất hiện một rặng đỏ ửng. – "Em nhớ tên tôi thật hạnh phúc làm sao~ Tôi vẫn luôn chờ em sử dụng tôi. Tôi chờ thật lâu~ thật lâu~"
Tuy nhiên ngay sau đó hắn đột nhiên quay sang Vu Đồng còn đang ngơ ngác chẳng hiểu gì. Gương mặt vốn đã tăm tối của hắn nay lại càng tôi tăm hơn. Hắn đột nhiên bật cười ghê rợn:
"Phư phư phư, ra đây là người em muốn kết nối. Em thích kẻ tầm thường như hắn sao? Hay em thích xấu xí thêm một chút? Nếu tôi rạch mấy nhát trên mặt liệu em sẽ thích tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-nhien/3912885/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.