"Tặng cho ngươi."
Vừa mở mắt ra Mạc Nhiên liền bị phiên bản thu nhỏ của người thanh niên tóc trắng dọa sợ. Nhưng cậu nhanh chóng nhận ra thiếu niên nhỏ tuổi trước mặt không hề phát hiện ra cậu. Hóa ra người hắn muốn nói chuyện lại là một chú mèo đằng sau Mạc Nhiên.
Tất nhiên, con mèo già chẳng buổn quan tâm đến nhân loại ngu xuẩn trước mặt. Nó lạnh lùng liếc nhìn thiếu niên một cái rồi quay mông bỏ đi. Thiếu niên bị cho ăn bơ có chút tủi thân nhưng khi phát hiện có một bóng người quen thuộc đang tiến về phía mình, hắn liền vui vẻ trở lại nhanh chóng chạy lại ôm lấy người đàn ông.
"Phụ hoàng~"
Tiếng kêu ngọt ngào tựa như mật ong khiến tim người nghe mềm nhũn. Người đàn ôm liền ôm lấy thiếu niên đặt cậu lên vai tay mình.
"Ta đi vi hành mấy ngày, con có nhớ ta không?"
"Có! Con rất nhớ người!"
"Ta cũng rất nhớ con, bảo bối của ta." – Ông ta cúi xuống muốn hôn lên bờ môi non mịn của thiếu niên nhưng khựng lại một lúc ông ta lại chuyển vị trí sang hai má. – "Đứa con xinh đẹp của ta. Con là bảo bối xinh đẹp nhất trên trần gian."
"Hệ thống, ngươi có cảm thấy cái gì đó rất "Minh Fat" ở đây không?"
Mạc Nhiên bị hành động của người đàn ông làm cho nổi da gà liền quay sang tâm sự với hệ thống nhà mình.
[Không chỉ mình ngài thấy nó vô lý đâu.]
Nghe hệ thống nói vậy, Mạc Nhiên theo bản năng liền nhìn ngó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-nhien/3912879/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.