"Cậu chậm chạp thật đấy!"
Cô nhóc trong chiếc váy trắng dài chấm đầu gối vui vẻ lăn lộn trên thảm cỏ xanh. Mãi không thấy người bạn thơ ấu xuất hiện. Cô nhóc có chút nhàm chán bắt đầu thúc giục cậu nhóc.
"Maleen, là cậu quá nhanh mới đúng." – Cậu nhóc tóc vàng ủ rũ đặt đống đồ đạc lỉnh khỉnh xuống rồi vươn tay lau mồ hôi trên trán. – "Khiếp, cậu mang gì mà lắm đồ thế?"
"Cậu phải làm quen đi! Sau này cậu cưới tớ cậu còn phải mang vác nhiều đồ hơn đấy."
"Vậy tớ không cưới nữa!"
Nghĩ đến tương lai mình sau này, cậu nhóc liền xanh mặt đòi "hủy hôn". Tất nhiên đáp lại cậu là gương mắt tối sầm của cô nhóc. Cô nhóc không chút kiêng rè dùng ngón trỏ chỉ thẳng vào mũi cậu:
"Daniel, nếu cậu dám làm vậy thì đừng nhìn mặt tớ nữa."
Vốn chỉ thuận miệng nói ra, cậu nhóc tên Daniel không ngờ bản thân đã khiến Maleen tức giận. Cậu nhóc cuống quýt xin lỗi cô nhóc. Nhưng Maleen chẳng buồn nhìn mặt cậu.
Đến khi cậu nhóc tủi thân bắt đầu khóc lóc, Maleen cuối cùng cũng mềm lòng. Nàng cầm lấy khăn tay thô bạo lau lên gương mặt nhỏ nhắn của cậu nhóc. Daniel ăn đau nhưng không dám kêu lên chỉ len lén nhìn nàng.
"Nhìn cái gì mà nhìn!" – Maleen quát lên. – "Cậu cứ hay khóc lóc như vậy làm sao trở thành người đàn ông hoàn hảo của tớ cơ chứ."
"Nếu tớ trở nên hoàn hảo, Maleen sẽ hết giận tớ chứ?"
"Giận. Vẫn giận."
"Vậy làm sao để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-nhien/3912877/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.