Ngày xửa ngày xưa, giữa mùa đông tuyết rơi trắng như bông, một bà hoàng hậu ngồi khâu bên cửa sổ. Bà mải nhìn tuyết nên kim đâm phải tay, ba giọt máu rơi xuống tuyết. Thấy máu đỏ với tuyết trắng thành một màu tuyệt đẹp, bà nghĩ bụng: "Ước gì ta đẻ được một người con gái, da trắng như tuyết, môi đỏ như máu và tóc đen như gỗ khung cửa này". Sau đó ít lâu, bà đẻ được một người con gái da trắng như tuyết, môi đỏ như máu và tóc đen như mun, vì vậy bà đặt tên con là Bạch Tuyết. 
----------------------------------------------- 
Mạc Nhiên nhàm chán nhìn quyển sách rách nát mà mình thó được của Daniel. Cậu đã xem quyển sách này cả chục lần trên đường đi rồi và sự thật là dù có soi kĩ thế nào nó cũng chẳng khác gì một quyển sách tổng hợp các câu truyện cổ tích. 
"Olwen, chúng ta đến đâu rồi?" – Mạc Nhiên vươn tay vén rèm lên. Vẫn là đoạn đường dài dằng dặc toàn cây là cây khi nãy. 
"Hoàng tử, ngài có thể im lặng một lúc được không? Cứ cách vài phút ngài lại hỏi một lần tôi cũng sốt ruột theo ngài." 
Olwen mệt mỏi lau lau trán mình, mái tóc xoăn đẹp đẽ của hắn đã bị cái nóng của mặt trời làm cho ướt nhẹp. 
Sau khi gặp lại hoàng tử ở Mornada, hắn đã nghĩ hoàng tử của mình đã trưởng thành hơn nhưng không ngờ sau khi bị đức vua bắt về hoàng tử Soi không những không ngoan ngoãn đóng vai một hoàng tử hiểu chuyện mà cậu còn bắt đầu quậy phá ghê hơn. Tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-nhien/3912872/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.