Bà thực sự tin tưởng ta.
Bà đang uống rượu trên mái nhà, dưới ánh trăng sáng tỏ và cô đơn.
Chắc bà rất cô đơn.
Bề ngoài bà có mẹ, có đệ đẹ.
Nhưng mẹ bà không yêu bà, đệ đệ lại đề phòng và kiêng dè bà.
Nhưng tại sao vậy?
Ta rót cho mình một chén rượu, uống một hơi, không nhịn được ho khan.
Trưởng công chúa cười.
"Không uống được thì uống ít thôi."
"Ngay từ nhỏ ta đã muốn uống rượu, lúc đó, mẹ ta vẫn còn, ta không dám uống. Sau này, mẹ ta không còn nữa, ta cũng không dám uống, sợ uống rồi sẽ không tỉnh táo, sẽ nói nhảm, bại lộ bản thân. Nha hoàn nhân dịp lễ tết thường lén uống vài ly, họ cũng mời ta uống, ta luôn từ chối, họ nói ta giả bộ. Ha… Điện hạ, ta rất muốn say một trận, để tất cả quá khứ trôi vào rượu. Nhưng tiếc thay, không thể. Khi người ta báo thù, phải luôn tỉnh táo, nếu không, một lần sai sót sẽ là vô phương cứu chữa. Sau này, họ xa lánh ta, nhưng điều đó lại khiến ta hiểu ra một chuyện."
"Chuyện gì?"
Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗
Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Truyện CHỈ đăng trên Fanpage "Xoăn dịch truyện" và web MonkeyD. Vui lòng KHÔNG reup.
"Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-nhan/3625804/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.