Tỳ bà lông thúy mắc
Trên dây oanh thánh thót
Khuyên ta sớm về nhà
Song biếc người như hoa
< Bồ tát mạn kỳ 2—Vi Trang >
Tuy rằng đã là cuối thu, Hỏa Châu vẫn nắng nóng như mùa hạ, thỉnh thoảng những cơn gió mạnh thổi tới kéo theo bao nhiêu là cát bụi, có khi còn tạo thành cơn lốc, không cẩn thận sẽ bị cuốn bay từ Bắc Cương tới tận Nam Cương luôn.
Nhất là tại Hỏa Diệm Sơn, ánh mặt trời chói chang chiếu xuống những khối đá phản chiếu lại sáng loáng, những dòng khí nóng cuồn cuộn bay lên giống như có đống lửa lớn đang hừng hực thiêu đốt, từ xa nhìn lại như có một con cự long màu đỏ đang giơ nanh múa vuốt. Nhưng bởi địa hình cùng phân bố sông ngòi, tại vùng trung du và chân núi lại có nhiều bóng râm khiến nơi đây thoát khỏi ánh mặt trời nóng bỏng tạo nên phong cảnh thực tú lệ, nước chảy róc rách, còn thoang thoảng đâu đây mùi hương của dưọt và trái cây.
Tháng mười là mùa thu hoạch, còn chưa tới thành Hỏa Châu đã nghe thấy người dân Úy Ngột hoan xướng khúc ca thu hoạch. Giữa hai ngọn núi là một thung lũng trồng nho, có khe nước chảy qua, hai bên mặt sườn núi xanh mướt lá cây, xen kẽ là những cây ăn quả khác. Thấp thoáng những bức tường vôi trắng của nông trại nép bên những tán cây xanh mát, chính là nơi để ủ ra những bình rượu nho thơm ngọt.
Những giàn dây leo đan vào nhau, đường đi cũng uốn lượn theo, đi qua chỉ cần khẽ vung tay cũng có thể chạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-nhan-thinh-chi-giao-nhieu-hon/134901/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.