Tiếng mưa ngoài cửa sổ tuôn rơi khiến cho buổi sáng nay lại càng mịt mù và ảm đạm hơn.
An Na rúc cả người vào trong chăn bông, thả mình chìm đắm trong sự tĩnh lặng và cô đơn do cơn mưa mang lại.
Đây là một buổi sáng bình thường như mọi khi.
Mẹ của An Na – bà Trần nhẹ nhàng gõ cửa và một giọng nói nhẹ nhàng vang lên:
"An Na, nếu con còn không dậy sẽ bị muộn đấy."
"Con biết rồi, mẹ."
Giọng nói bị bóp nghẹt trong chăn bông và bị ngăn cách đi bởi một cánh cửa gỗ lại càng nhỏ hơn. Trước khi bà Trần gọi lần hai, An Na đột ngột ngồi dậy: "Con dậy rồi!"
"Nhanh lên!"
Sau đó, An Na ngã ngửa trên giường, lòng đầy kháng cự và lười biếng.
Không muốn đi học.
Cô thực sự muốn ngủ nướng.
Cô vội vàng rửa mặt, đưa tay quét một đống sách vở lộn xộn trên bàn vào cặp sách rồi chạy xuống cầu thang như một cơn gió.
Ở bàn ăn dưới lầu, An Kỳ - chị gái của An Na đang ngồi thẳng lưng, ưu nhã dùng bữa sáng của mình, như thể thứ đang cầm trong tay không phải bánh bao nhân thịt.
An Na cảm thán, sau khi nhìn cả trăm lần, cô vẫn nghĩ chị gái mình trông như tiên nữ, thật là xinh đẹp!
"Chào buổi sáng, chị yêu."
"Chào buổi sáng, hôm nay trời mưa đó, ba sẽ đưa chúng ta đến trường."
An Na cầm cốc lên và uống hết một ngụm sữa, rồi gật đầu tỏ ý biết.
“Uống từ từ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-na/2502964/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.