Tô Thanh Y trên mặt hiện lên tia cười xấu xa, tiến lên ôm lấy cánh tay Ninh Chiết trên bắp tay cường tráng của anh vuốt tới vuốt lui, cười nũng nịu: "Bây giờ anh còn buồn ngủ không?”
"Tôi......"
Ninh Chiết vô lực nhìn Tô Thanh Y.
Tô Thanh Y khiêu khích như vậy, nếu anh còn nói buồn ngủ, có khác gì xúc phạm lòng tự tôn của người ta đâu!
Không chịu nổi sự tấn công nóng bỏng của Tô Thanh Y, Ninh Chiết chỉ có thể đồng ý đi ăn tối với cô.
Gian kế thực hiện được, Tô Thanh Y lập tức lộ ra nụ cười đắc thẳng.
Nam nhân ấy mà ai cũng như ai!
Cứ phải chiếm chút tiện nghi trước mới bằng lòng đi vào khuôn khổ!
"Ăn tối xong, em sẽ báo cáo chỉ tiết công việc bên sơn trang cho anh.
Trên đường đi, Tô Thanh Y lại bắt đầu kiếm cớ để tối nay qua đêm chỗ Ninh Chiết.
"Em không căn cùng tôi báo cáo cái gì hết, tôi toàn tâm toàn ý tin tưởng em!"
Ninh Chiết lắc đầu như trống bởi: "Tôi chỉ cần đến tháng chia tiền là được, sẽ không nhúng tay vào việc quản lý của em, mà tôi cũng không quản được”
Tô Thanh Y hé miệng cười:"Mặc kệ anh quản hay không quản, em cũng phải nói với anh những chuyện cần thiết chứ! Dù sao anh cũng là ông chủ lớn cơ mài”
“Thật sự là không cần!" Ninh Chiết lắc đầu nói: “Em báo cáo cho tôi mấy cái đó cũng chả khác gì đang thôi miên tôi đâu! Em tự mình làm là được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-mon-thieu-chu/3433322/chuong-146.html