Ninh Chiết đi tới công ty, mới vừa cùng mấy anh em đội bảo vệ tán phét, khoác lác vài câu, Diêu Chấn Hải đã gọi điện thoại tới, mời anh đi uống trà.
Lại uống trà hả?
Ninh Chiết trong lòng cười khổ một trận.
Công việc bảo vệ anh đang làm hiện giờ, so với công chức còn thoải mái hơn!
Sau khi cúp điện thoại, Ninh Chiết đi tới văn phòng Diêu Chấn Hải.
Vào cửa mới phát hiện, Diệp Khinh Hậu và Thất Cân cũng ở đây.
“Hai người đến đây lúc nào vậy?”
Ninh Chiết đi qua, kinh ngạc nhìn hai người
Chẳng trách Diêu Chấn Hải muốn gọi anh tới uống trà!
“Chúng tôi cũng vừa mới tới không lâu” Diệp Khinh Hậu cười ha hả, lại vỗ võ chỗ ngồi bên cạnh: “Tiên sinh mau ngồi đi, tôi hôm nay đến là có chuyện thú vị muốn kể đấy!"
Chuyện thú vị?
Ninh Chiết ngồi xuống, vẻ mặt khó hiểu, mờ mịt nhìn Diệp Khinh Hậu.
Diệp Khinh Hậu mim cười, hỏi: "Ngài và Tôn Vân Thạch có chút ân oán đúng không?”
“Làm gì mà đến mức ân oán chứ, tôi chỉ là nhìn kiểu giả ngầu của anh ta ngứa mắt thôi!" Ninh Chiết lắc đầu cười cười: "Bất quá, bởi vì chuyện Tần gia, Tôn 'Vân Thạch nói không chừng bây giờ hận tôi lắm đấy!"
Nhấc đến chuyện này, Ninh Chiết lại nhịn không được cười rộ lên.
Lúc Tôn Vân Thạch bị Tân Trang đánh đến mức. kêu cha gọi mẹ, không biết có hối hận vì ngày thường.
hay khoác lác thành thói hay không.
Nói đến Tôn Vân Thạch,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-mon-thieu-chu/3433317/chuong-141.html