Buổi chiều, vừa đến giờ tan sở đã thấy Phượng Mị, đến công ty.
"Bà chủ Phượng?”
Ninh Chiết kinh ngạc nhìn Phượng Mị: "Cô tới gặp Diêu tổng sao?"
“Tôi tìm ông ấy làm gì!" Phượng Mi cười duyên dáng: "Tôi tới mời anh đi ăn cơm!”
Ninh Chiết kinh ngạc, sau đó lắc đầu cười nói: "Không cần như vậy chị
"Sao lại không cần!” Phượng Mị tức giận nói: "Đây là ơn cứu mạng đó! Nếu tôi không mời anh ăn bữa cơm này, chắc chắn trở vẽ sẽ bị Hậu gia mắng là không hiểu chuyện đấy! Đi thôi, tôi đã đặt chỗ ở nhà hàng rồi”
Không thể từ chối được, cuối cùng Ninh Chiết đành phải lên xe.
Nhìn chiếc xe phóng đi, mấy nhân viên bảo vệ khác không khỏi giơ ngón tay cái lên.
"Ninh tiên sinh của chúng ta thật là trâu bò!”
"Xe xịn phối với người đẹp, ước gì một ngày nào đó tôi cũng được giống Ninh tiên sinh!”
"Anh mơ à! Ninh tiên sinh tới đây để trải nghiệm cuộc sống, còn chúng ta tới đây để làm công đó!"
Đám người tiếp tục bàn tán sôi nổi, trong mắt tràn ngập hâm mộ.
Trong xe, Ninh Chiết thỉnh thoảng lại lặng lẽ nhìn Phượng Mị một cái
Dù rất đã cẩn thận nhưng vẫn bị Phượng Mị bắt gặp.
Phượng Mị mỉm cười nói: " Nếu Ninh tiên sinh muốn nhìn thì cứ nhìn công khai đi”
“Không phải, tôi... ý tôi không phải vậy." Ninh Chiết cười ngượng ngùng: "Tôi đang hoài nghỉ có phải Diệp tiên sinh đã nghĩ tôi là cao nhân thâm tàng bất lộ gì đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-mon-thieu-chu/3420420/chuong-54.html