Tống Thanh Diên!
Ninh Chiết vừa phiền muộn vừa đau đầu.
Sao ở đâu cũng gặp người phụ nữ này vậy ta?
"Thời gian mới có hai ngày thôi mà đã gặp bốn lăn rồi!
Chẳng trách anh lại có hôn ước vớ vẩn với người phụ nữ này!
Đây chẳng phải là định mệnh sao?
Ừm... Nghiệt duyên!
"Nhìn anh như vậy, hình như tâm trạng của anh không tốt à?"
Tống Thanh Diên dừng xe, nhìn từ trên xuống dưới. dò xét Ninh Chiết: "Có người ức hiếp anh sao? Không sao, không phải tôi còn nợ anh một ân tình à? Chỉ cần anh yêu cầu, tôi sẽ giúp anh!"
Cô nóng lòng muốn trả lại ân tình mà mình nợ Ninh Chiết.
Nợ người khác ân tình thường sẽ không tốt lắm.
Ninh Chiết chán nản nhìn cô: "Không phải hôn ước của chúng ta bị hủy bỏ rồi sao? Tại sao cô luôn theo dõi tôi vậy?"
"Tôi theo dõi anh á?" Tống Thanh Diên giống như nghe được một câu nói đùa: "Tôi ở gần đây, đi ngang qua đây, lại còn cần một tên bảo vệ cỏn con như anh phê duyệt sao?"
Nơi mà Ngân Hồ tìm cho cô nằm ở gần khu biệt thự này,
Bản thân chỉ đi ngang qua và tình cờ gặp được Ninh Chiết, trông như một quả cà tím héo vì sương giá.
Bản thân cô không nói Ninh Triết đi theo thì thôi, thế mà Ninh Chiết lại dám nói cô đi theo anh.
"Ừ, Là tôi nghĩ nhiều....."
Ninh Chiết nhún nhún vai, không nói một lời đi về phía trước, nhưng trong lòng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-mon-thieu-chu/3419394/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.