Nửa tiếng sau, Tô Lan Nhược lái xe đến đón Ninh Chiết.
Buổi tối cô có một buổi tụ tập nên muốn Ninh Chiết đi cùng mình.
“Cô đưa tôi đến một buổi tụ tập không sợ người khác chê cười sao?”
Trong xe, Ninh Chiết hăng hái hỏi Tô Lan Nhược.
Tô Lan Nhược nhìn con đường phía trước, thờ ơ nói: “Không có gì phải sợ, dù sao nếu chuyện này bị truyền ra ngoài thì tôi cũng sẽ bị người khác chê cười! Vậy không bằng tôi tự mình tiết lội”
“Giống như là cô nhất định phải đăng ký kết hôn với tôi à?” Ninh Chiết quay mặt nhìn Tô Lan Nhược nói.
“Tôi bắt buộc phải làm vậy.” Tô Lan Nhược cũng không thèm nhìn Ninh Chiết: “Cứ coi chúng ta như người xa lạ đã nhận được giấy chứng nhận kết hôn! Nói thật với anh, hôm nay tôi đưa anh tham gia tụ hội là để cho anh nhận ra rằng chúng †a hoàn toàn không phải là người cùng một thế giới, kẻo anh có những suy nghĩ mà anh không nên có.”
Ninh Chiết nghe vậy liền không nói nên lời: “Vậy bây giờ tôi có thể xuống xe được không?”
Tô Lan Nhược khit mũi nhẹ: “Nếu anh là người hèn nhát như thế thì sau này đừng ra ngoài gặp người khác.”
Ninh Chiết ngạc nhiên.
Thật là!
Khi tin tức về việc anh và Tô Lan Nhược đăng ký kết hôn lan truyền, người khác đều sẽ nói anh là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga.
Có nhiều thứ, không phải muốn tránh là tránh được.
Dù sao, sớm hay muộn cũng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-mon-thieu-chu/3419378/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.