Vương Tâm Như nhẹ nhàng xoa đầu em trai, cười nhạt trả lời. “Đương nhiên rồi, đây là do chính miệng đạo diễn nói mà.” “Chúng ta có thể về nhà rồi.”
“Nhưng một tuần sau, còn phải đi ghi hình sinh tồn hoang dã, đây mới chỉ là tập đầu tiên thôi.”
Tiểu Kha nheo mắt lại, cười hì hì nói "Dạ".
Nếu đã ghi hình xong, vậy bọn họ cũng không cần phải ở lại đây nữa. Vương Tâm Như dắt bàn tay nhỏ bé của em trai đi về phía cửa lớn.
Đi được nửa đường, Bạch Thiển Lam bước nhanh ngăn trước người cô ấy. Có lẽ là quá kích động nên thân thể của cô ta khế run rẩy.
Hốc mắt cũng lập tức đỏ hoe, nước mắt giống như không ngăn được trào ra từ khóe mắt.
Mà cảnh này làm cho mấy người không biết chuyện càng thêm nghỉ hoặc.
Bộp...
Bạch Thiển Lam quỳ rạp xuống đất, cố nén từng trận chua xót truyền đến từ chóp mũi, cô ta than thở khóc lóc nói.
“Vương Tâm Như, tôi xin lỗi, xin hãy tha thứ cho tôi.”
“Nếu như mất đi tài nguyên của công ty thì sự nghiệp giải trí của tôi sẽ kết thúc, cuộc đời tôi cũng sẽ kết thúc.”
"Xin lỗi, đều là lỗi của tôi..."
Mọi người xung quanh đều nhìn chăm chằm vào bóng người kia, đạo diễn Hoa bất đắc dĩ nói.
“Nếu sớm biết như thế thì cần gì phải tác quái chứ.”
Mặt khác mấy nhóm khách mời nổi tiếng khác đều kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt, cảm thấy có chút không chân thực.
Có ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-may-tu-tien/3493416/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.