Toàn bộ bùn đất, lá cây trong vườn, thậm chí cả gỗ khô trong bồn hoa cũng bị nó hút vào miệng.
Cảnh tượng này khiến Tiểu Kha vô cùng tò mò, chẳng lẽ nó có thể cắn nuốt mọi thứ sao?
Cậu duỗi những ngón tay trắng nõn ra, chỉ vào miệng Tiểu Hắc.
“Võ kỹ cấp hoàng, Dẫn Lôi Chỉ!”
Adv
Những ngón tay trắng nõn mềm mại bỗng bị bao phủ bởi tia sét màu tím, sau đó một quả cầu sấm sét bắn ra.
Chỉ trong chốc lát, công kích đã tới trước mặt nó!
Sau khi quả cầu sấm sét bị nuốt chửng, Tiểu Hắc lập tức co giật toàn thân, thậm chí còn trợn mắt.
Tứ chi của nó cứng đơ, đứng sững ở đó một lúc rồi mới tỉnh táo lại.
Tiểu Kha mỉm cười nói với Tiểu Hắc.
“Để mày đánh lâu như vậy, bây giờ đến lượt tao.”
Tiểu Hắc dựng tóc gáy, kinh ngạc nhìn cậu.
Chẳng phải cậu đã nói sẽ không đánh trả sao? Bây giờ lại nuốt lời?
Thấy tình hình không ổn, Tiểu Hắc lập tức biến thành một bóng trắng rồi bỏ chạy.
Thu hồi áo giáp vàng, Tiểu Kha vội vàng lấy Kim Ô ra.
Trong nháy mắt, cậu đã giẫm lên phi kiếm chặn đường bóng trắng lại.
Tiểu Hắc quay người bỏ chạy lần nữa, nhưng một vòng lửa đột nhiên xuất hiện trên mặt đất, nhốt nó ở bên trong.
Tiểu Kha bật cười, chậm rãi tiếp cận Tiểu Hắc đang hoảng sợ.
“U Minh Quỹ Nhãn!”
Đồng tử màu xanh lam của cậu từ từ phát ra ánh sáng xanh lục kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-may-tu-tien/3457088/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.