Giọng không lớn nhưng lại giống như một chiếc búa khống lồ gõ vào trái tim mọi người có mặt ở đây.
Lâm Hiểu Hiểu khóc nức nở, nắm lấy bờ vai nhỏ của Tiểu Kha, hỏi.
"Chị sẵn sàng làm bất cứ điều gì để cứu mẹ chị."
Mọi người đều chuyển hướng sự chú ý về phía cậu bé, trong những ánh mắt đó, có kỳ vọng, nhiều hơn là nghi ngờ.
Tiểu Kha cũng đang ngẫm lại nên điều trị cho dì thế nào mà không lộ ra thực lực của mình.
Đang lúc cậu suy nghĩ thì có tiếng gõ cửa.
Anh của Lâm Hiểu Hiểu chạy ra mở cửa.
Khi nhìn thấy người tới, cha Lâm lập tức gượng cười.
Một ông lão mặt áo bào trắng cầm hòm thuốc tiến vào phòng khách, rất dễ dàng ngửi thấy mùi thuốc bắc trên người ông ta.
Cha của Lâm Hiểu Hiểu nhanh chóng bước tới chào đón khách quý.
"Bác sĩ Lý, mau ngồi mau ngồi đi."
Bác sĩ Lý ngồi ở bên bàn trà, vuốt vuốt chòm râu dê.
Dáng người nom rất yếu đuối nhưng tinh khí thần lại rất tốt.
"Gần đây phu nhân thế nào rồi?"
Bác sĩ Lý thong thả nói.
Đôi mắt cha Lâm mờ đi, trên mặt tỏ rõ nỗi buồn.
"Lần trước lúc ông Lý tới còn đứng thẳng được, gần đây vợ của tôi luôn kêu đau, hay nôn mửa, giờ thì không thể xuống giường được nữa."
Nhớ tới tình trạng của vợ, người phụ nữ tốt như vậy lại phải chịu thiệt cả nửa đời người cùng ông ấy, chịu nhiều đau khổ như vậy, bây giờ sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-may-tu-tien/3427829/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.