"Thiệu Vi, cô có nghĩ người chết Chung Hán Đình là một người chồng tốt không?"
"Từ một góc độ nào đó thì đúng vậy."
"Từ góc độ nào?"
Đây là lần thứ năm Thiệu Vi ngồi trong phòng thẩm vấn đối diện với Triệu Trung Vi. Chiếc nhẫn cưới trên ngón áp út tay trái cô vẫn chưa tháo ra, dưới ánh đèn gay gắt lại càng thêm lấp lánh.
Cô cúi đầu, trông như đang suy tư, cũng có thể chỉ là đang thất thần. Triệu Trung Vi gõ nhẹ lên mặt bàn, cô xoay xoay chiếc nhẫn trên tay.
"Từ góc độ thực tế mà nói, anh ấy có gia cảnh giàu có, học vấn cao, ngoại hình cao ráo, gương mặt đoan chính, tính tình ổn định." Chiếc nhẫn trên tay Thiệu Vi xoay đúng năm vòng. "Anh ấy thực sự là một ứng viên lý tưởng cho vị trí người chồng."
Triệu Trung Vi nhướng mày, chỉ tay về phía cô: "Vậy nếu xét theo góc nhìn của cô thì sao? Anh ấy có phải một người chồng tốt không?"
"Ý ông là gì?"
Triệu Trung Vi liếc mắt ra hiệu cho Vu Tinh. Cô ấy lập tức lấy từ dưới chồng hồ sơ ra hai bản sao hợp đồng bảo hiểm và đặt trước mặt Thiệu Vi.
Vu Tinh hỏi: "Cô có quen thuộc với hai hợp đồng bảo hiểm này không?"
Thiệu Vi cẩn thận đọc qua các điều khoản, một lúc sau mới thận trọng đáp: "Có. Đây là hợp đồng bảo hiểm tai nạn nhân thọ mà tôi và chồng tôi mua cho nhau."
Vu Tinh yêu cầu cô xác nhận ngày hủy bảo hiểm và chữ ký. "Đây là chữ ký lúc hai người làm thủ tục hủy bảo hiểm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-mang-tuong-vi-chiet-nhi-can-man-coi/4667684/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.