Sau khi rời khỏi sở cảnh sát và quay lại xe của mình, việc đầu tiên mà Thiệu Vi làm là cởi đôi giày cao gót, thay bằng một đôi giày bệt thoải mái. Cô buộc gọn mái tóc dài ra sau, hạ gương xe xuống, xác nhận nét mặt đã khôi phục vẻ bình tĩnh, rồi mới mở điện thoại kiểm tra các cuộc gọi nhỡ và tin nhắn.
Cuộc gọi nhỡ đầu tiên đến từ thân chủ trong vụ ly hôn của cô — cô Tần.
Thiệu Vi gọi lại, chỉ sau ba giây, đầu dây bên kia đã nhanh chóng bắt máy.
Giọng của cô Tần hơi khàn khàn, mang theo chút dè dặt: "Xin chào, luật sư Thiệu."
"Chào cô Tần, xin lỗi vì vừa rồi tôi không nhận được cuộc gọi của cô. Có việc gì cần tôi giúp không?"
"Tôi… tôi…" Đối phương ngập ngừng vài giây, sau mấy nhịp thở, cô ấy mới nhanh chóng nói: "Xin lỗi, luật sư Thiệu. Tôi nghe từ luật sư Vương bên cô nói về chuyện của cô… Xin chia buồn với cô."
Thiệu Vi hơi nhướng mày, các ngón tay gõ nhẹ lên vô-lăng.
"Cô… vẫn có thể nhận vụ án của tôi chứ?"
Không một chút chần chừ, Thiệu Vi đáp: "Có thể."
Câu trả lời dứt khoát rõ ràng khiến cô Tần có phần bất ngờ. Sau vài giây im lặng, cô ấy vội vã nói lời cảm ơn: "Cảm ơn, cảm ơn cô… Tôi thật sự không còn cách nào khác… Cảm ơn cô rất nhiều."
"Không có gì, đây là công việc của tôi mà."
Cô Tần tiếp tục an ủi Thiệu Vi một chút nhưng cuộc đối thoại giữa họ vừa xa lạ vừa ngượng ngùng. Thiệu Vi có thể nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-mang-tuong-vi-chiet-nhi-can-man-coi/4667672/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.