Chuyển ngữ:Hắc
Tiểu Chúc quan sát bốn phía một lượt rồi lắc lắc đầu: "Cửa hàng này nhỏ quá... Cửa hàng này không được."
Người môi giới lau lau mồ hôi trên trán,không biết phải làm sao: "Lâm cônương,rốt cuộc cô muốn buôn bán thứ gì? Cô xem... cô không nói cho chúng tôi biết rốt cuộc cô định làm gì, hai ngày nay tôi đều dẫn cô tới những địa điểm tốt nhất thuận lợi nhất cho cô xem, nhưng vẫn không thể khiếncô hài lòng."
Tiểu Chúc gãi gãi đầu nói:"Thực ra, tôi cũng không biết..."
"Cô... cô!"
Người kia tức đến mức muốn ngất xỉu: "Lâm cô nương, đừng nói là cô đang đùa chúng tôi đấy nhé?"
Tiểu Chúc vội vã lắc đầu:"Không phải đâu Vương đại ca, tôi thật sự rất muốnthuê một cửa hàng. Nhưng mà tôi vẫn chưa biết chính xác tôi muốn kinhdoanh thứ gì...Hơn nữa,không phải lúc đầu đã nói trước khi xác định cóthuê hay không thì tôi sẽ được đi xem một số địa điểm hay sao? Nơi đóphải là nơi đông dân cư,đông người qua lại... và cửa hàng phải rộng hơnmột chút..."
Người được gọi là Vương đại ca vội nói:"Có rất nhiều cửa hàng đủ tiêu chuẩn như vậy, nhưng cô xem nhiều như thếsao vẫn chưa vừa ý?"
Nàng nói:"Ừm... mấy chỗ kia, chỗđông dân cư thì cửa hàng lại quá nhỏ ,giống như...Nơi này bị hai gianbên cạnh che khuất, có người đi qua cũng không ai để ý...."
Vị Vương đại ca kia lau mồ hôi nói: "Thôi được rồi, Lâm cô nương, cô cứnói cho tôi biết sở trường của cô là gì? Nói thật, một cô gái còn trẻnhư cô lại muốn mở một cửa hàng là chuyện rất hiếm có.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-mang-dem-dong-phong/192082/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.