Chuyển ngữ: Hắc
Cuối cùng thì TiểuChúc và Liễu Hà An cũng không nói với nhau câu nào, nhưng thực ra khinhìn thấy Liễu Hà An, trong lòng Tiểu Chúc bình lặng như nước, tóm lạicũng chẳng có lời nào để nói.
Nhưng hành vi của vị đại cagấu chó nào đó khiến Tiểu Chúc dở khóc dở cười, nhưng mà dấm chua*[1]như thế, Tiêu Ngân Đông muốn uống, Tiểu Chúc cũng vui vẻ để hắn đượcuống, cũng không có gì đáng nói.
Vì có nhị hoàng tử ở đây, nên mọi người cũng không dám làm gì đi quá giới hạn, Liễu Hà An cũngnhanh chóng thoát thân, đi vào động phòng.
Trước khi rờiđi, hắn nhìn thoáng qua Lâm Tiểu Chúc mà nàng lại chẳng hề nhìn hắn, khi ấy nàng đang nghiêng đầu nói chuyện với Tiêu Ngân Đông, ngăn không chohắn uống thêm rượu, Tiêu Ngân Đông ngoan ngoãn hạ chén xuống, cũng không nhận những lời mời rượu của những người khác, một giọt cũng không đụngtới.
Liễu Hà An mỉm cười, xoay người rời đi.
Liễu Hà An đi rồi, nhị hoàng tử cũng ra về, Tiểu Chúc nhìn thấy Tương Tươngchuẩn bị rời đi, nghĩ tới cuộc sống thường ngày của Tương Tương, tronglòng không rõ có cảm xúc gì.
Lần dự tiệc này xem như thành công tốt đẹp, Trịnh Thấm cũng không biết mối quan hệ lằng nhằng giữaLâm Tiểu Chúc, Liễu Hà An và Tô Tương Tương, trong mắt bà chỉ thấy biểuhiện hôm nay của Tiểu Chúc không tệ, coi như đủ khéo léo, ngoại trừ cómột lúc đột nhiên lại chạy ra ngoài…
Trở về Tiêu phủ, ngày hôm sau, Tiểu Chúc bắt đầu theo Trịnh Thấm học hỏi cách quản lý việctrong phủ, Tiểu Chúc từng quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-mang-dem-dong-phong/1408187/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.