Chuyển ngữ: Hắc
Tiểu Chúc đứng bên ngoài cửa,lắp bắp kinh hãi, Nàng và TiêuThần Tức vừa tới, không nghe rõ đầu đuôicâu chuyện, chỉ thấy đột nhiên Chu mama nói: “Thực ra, cũng không phảilà không được”, còn đang nghĩ vì sao Chu mama lại hào phóng như vậy,nhanh chóng đồng ý đến thế, Tiêu Thần Tức còn chưa xuấtmã kia mà.
Kết quả lại nghe thấy câu tiếp theo: ““Chỉ cần cô để Vi Nhi ởlại, và khuyên cô ấy ký khế ước mười năm với ta, đương nhiên, là khế ước bánnghệ bánthân.” Khiến nàng điếng hồn.
Bà ta có ý gì, Bạch Mai muốnđi thì phải để lại một người ư?Lâm Tiểu Chúc suy nghĩ, hình như Vi Nhicòn ít tuổi hơn cả nàng, nhìn cũng xinhxắn đáng yêu, nhưng vì hay đitheo Bạch Mai, cách ăn mặc cũng giản dị hơn chonên dễ bị bỏ qua.
Bạch Mai đã ở đây ba năm, trong ba năm đó đã kiếm được choChu ma ma baonhiêu tiền còn chưa kể đến, thế mà bây giờ bà ta còn muốn giữ ViNhi ởlại mười năm nữa ư?
Đồ gian xảo… Chắc chắn Bạch Mai sẽ không đồng ý đâu! Đúng làkhinh người quá đáng.
Lâm Tiểu Chúc căm giận nghiến răng nghiến lợi, nghĩ đến TiêuThần Tức đứngbên cạnh chắc chắn cũng giận dữ giống mình, sẽ hầm hầm xông vào,khôngngờ nàng nhìn sang, lại thấy hắn không đổi sắc mặt, cũng chẳng có vẻgìlà muốn đi vào.
“…” Tiểu Chúc đành phải cùng đứng nép một bên góc tường nghetiếp.
Tiểu Chúc ở ngoài vừa nghe đã kinh hãi như thế, thì Bạch Maibên trong càngsợ hãi gấp bội: “Sao cơ? Vi Nhi mới có mười bốn tuổi mà thôi..”
Chu ma ma nói: “Vi Nhi theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-mang-dem-dong-phong/1408164/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.