Sau khi kêu lên một tiếng, phát hiện mình đang thật sự nằm ở trong lồng ngực của một người đàn ông xa lạ, da mặt của Diệp Lâm Tuyền lúc này không khỏi trở nên đỏ bừng. Sau đó, cô vô cùng xấu hổ, vội vàng đẩy người rra tránh thoát khỏi cơ thể của Trần Viễn.
Chỉ có điều, không biết có phải vừa rồi vì bị chấn động quá mạnh hay không, lúc này cổ chân của cô vậy mà hơi có chút đau nhức. Hơn nữa, cả người đều có mấy phần không được tự nhiên, đứng đấy nhăn nhó một hồi.
“Cô không sao chứ?”
Lúc này, Trần Viễn mới quay đầu nhìn sang, thấy Diệp Lâm Tuyền đang một bên vịn lấy vách máy bay, một bên xoa xoa lấy cổ chân của mình, anh nhất thời nhịn không được, mới lên tiếng hỏi thăm.
Nhưng mà, Diệp Lâm Tuyền lại liên tục lắc đầu, không muốn Trần Viễn tiến gần về phía mình.
“Tôi… tôi không có việc gì… ui da…”
Thế nhưng, lời nói chỉ nói ra được một nửa, một trận đau nhức đột nhiên truyền đến để cho Diệp Lâm Tuyền không khỏi kinh hoảng kêu lên một tiếng. Chỉ có điều, lúc này trên cổ chân của cô lại truyền đến một trận ấm áp, để cô có chút khó hiểu đưa mắt nhìn lên.
Ngay sau đó, cô thấy bàn tay của Trần Viễn đang đem lấy cổ chân của cô nắm chặt. Hơn nữa anh còn xoa xoa một trận, để trên mặt của cô không khỏi hiện lên mấy rạng mây chiều, lộ ra dáng vẻ xấu hổ vô cùng.
“Anh… anh…”
Trong miệng ấp úng một hồi, Diệp Lâm Tuyền cũng không có cách nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-long/365145/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.