“Cảm giác thế nào?!”
Đợi cho toàn bộ nơi này đều bị xử lý sạch sẽ. Lúc này, Hỏa Phượng đột nhiên đi tới, dừng lại ở trước mặt của Trần Viễn, trong ánh mắt mang theo ý cười, nhìn anh hỏi thăm.
Trần Viễn cũng không biết vì sao Hỏa Phượng lại hỏi mình câu này. Trong lúc nhất thời anh cũng không biết phải trả lời cô như thế nào, chỉ có thể đưa tay sờ sờ lên mũi. Mắt nhìn mũi, mũi nhìn chân im lặng không nói lời nào.
“Hừ!”
Bởi vì Hỏa Phượng cho rằng Trần Viễn cố ý giả lơ, không muốn trả lời câu hỏi của mình. Thế nên, lúc này cô không khỏi tức giận, hừ lạnh một tiếng. Chỉ là, nơi này còn có mấy người Lưu Thục Hiền đang đứng ở một bên, nên cô cũng chỉ có thể hậm hực nói ra.
“Người vừa bị anh bắn chết, tên là Tô Hoàng. Cha của anh ta là ông chủ của nhà họ Tô, là một trong năm đại gia tộc tồn tại lâu đời nhất của quốc gia. Hơn nữa, bác của Tô Hoàng còn là người trong quân ủy trung ương, có được năng lực làm rất mạnh. Sở dĩ mấy năm gần đây con cháu của bọn họ có thể liên tục được điều động vào đội Long Vệ để thực tập, chính là vì người này từng đề xuất lên. Mặc dù thời gian tại chức của ông ta sắp kết thúc. Nhưng một khi tin tức con cháu của nhà họ Tô bị anh bắn chết truyền ra ngoài, tôi cũng không thể nào đảm bảo được an toàn cho anh.”
Nói đến chỗ này, âm thanh của Hỏa Phương hơi cố ý dừng lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-long/365132/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.