Đám tang của ông Xuyên diễn ra trong một bầu không khí hết sức yên tĩnh. Bởi vì không muốn làm cho rườm ra, với lại nguyện vọng của cha anh trước đây là muốn được đưa về quê để chôn cất. Thế nên, sau khi làm lễ cầu siêu cho cha, Trần Viễn liền quyết định đưa tro cốt của cha anh trở về quê.
“Anh Viễn, xin anh đừng quá đau buồn. Cha anh nếu như có linh thiêng, ông ấy nhất định sẽ phù hộ cho anh và em gái anh được bình an!”
Lúc này, nhìn thấy Trần Viễn ôm lấy tro cốt của cha đứng thất thần một hồi lâu, Lưu Thục Hiền mới nhịn không được để lên tiếng an ủi.
Thế nhưng, tâm trạng của Trần Viễn thật sự không tốt, anh cũng không có phản ứng lại lời nói của cô.
Kỳ thật, lúc đầu nhận được tin mất của cha do bệnh viện báo về, Trần Viễn cũng không muốn đem tin tức này tiết lộ ra bên ngoài. Dù sao, ngoại trừ cha và em gái, gia đình anh cũng không có ai là thân nhân. Chính vì thế, đám tang vừa rồi cũng rất vắng vẻ, không có bất kỳ một ai đến thăm.
Lúc này, ánh mắt của Trần Viễn khẽ liếc qua, nhìn về phía phòng bệnh của em gái. Không biết vì sao, sáng sớm hôm nay con bé đột nhiên tỉnh lại, sau đó con bé còn hỏi cha đang ở đâu.
Lúc đó, Trần Viễn cảm thấy hết sức khó xử, cũng không biết phải trả lời em gái của anh như thế nào. Dứt khoát, Trần Viễn liền biện ra lý do, nói rằng nhà ở dưới quê xảy ra chút chuyện, nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-long/365112/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.