Rời khỏi khách sạn, Trần Viễn một mình đi đến chỗ hẹn với Lưu Thục Hiền. Thế nhưng, lúc này trong đầu của anh lại không quên đi câu nói của Kiều Thanh Phượng, trước khi rời đi.
“Nếu như anh không muốn quay lại quân ngũ, thì anh không nên tham gia vào chuyện này. Vũng nước này rất sâu, chỉ cần anh bị nhúng vào, cho dù anh có muốn thoát ra cũng không có cách nào thoát ra được.”
Mặc dù lời nói của Kiều Thanh Phượng không có quá mức rõ ràng, nhưng Trần Viễn cũng biết là cô đang nhắc nhở anh về chuyện gì.
Thế nhưng, một khi bản thân đã quyết định tham gia vào, Trần Viễn cũng không thể nào từ bỏ. Hơn nữa, vừa rồi từ trong lời nói của Kiều Thanh Phượng, anh đã nghe ra một số vấn đề.
Chỉ có điều, chuyện làm cho Trần Viễn cảm thấy buồn bực nhất lúc này, chính là bằng chừng từ lời khai của hai người Tô Thành Can, Đoàn Nghĩa Hòa lại không có một chút tác dụng gì.
Từ đầu đến cuối, cho dù bọn chúng đã bị anh tra tấn kêu đến rất thảm. Nhưng dù cho Trần Viễn ép buộc như thế nào, bọn hắn cũng không chịu cung khai ra hành vi phạm tội của Tô Đức Minh. Thậm chỉ, cả hai tên này đều tự động nhận tội lên trên người của mình.
Mà theo như lời của Lưu Mẫn Nghi nói qua, vụ án lúc trước do ba người bọn chúng gây ra, kẻ cầm đầu chính là Tô Đức Minh. Hai tên còn lại, chẳng qua chỉ là ăn theo mà thôi.
Lúc này, hai tên Tô Thành Can, Đoàn Nghĩa Hòa vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-long/365109/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.