“Anh đi đâu, làm sao giờ này mới về?”
Nhìn thấy Trần Viễn hơn mười hai giờ đêm mới trở về nhà, đang ngồi làm việc ở trong phòng khách ánh mắt của Tiêu Hân Hân không khỏi gắt gao nhìn về phía anh.
Chỉ có điều, thái độ của Trần Viễn lúc này rất thờ ơ. Anh cũng không có để ý đến cô, mà trực tiếp đi thẳng một mạch lên trên lầu.
“Này, tôi đang nói chuyện với anh đó? Tại sao anh lại không trả lời tôi?”
Sáng nay nhìn thấy Trần Viễn đi cùng với Lưu Thục Hiền, trong lòng Tiêu Hân Hân đã có một chút khó chịu. Lúc này, từ trên người của Trần Viễn, cô còn ngửi được mùi hương nước hoa của phụ nữ lưu lại. Nhất thời, Tiêu Hân Hân có chút bực bội, lên tiếng quát lớn.
Thế nhưng, ánh mắt Trần Viễn lại liếc xéo về phía cô, giọng điệu mang theo mấy phần giễu cợt.
“Tôi muốn đi đâu làm gì thì có liên quan gì đến cô? Chẳng phải, cô rất muốn ly hôn với tôi hay sao? Bây giờ, mấy chuyện như vậy cô cũng muốn quản?!”
“Anh…”
Thấy thái độ của Trần Viễn như vậy trong lòng Tiêu Hân Hân thật sự rất tức giận. Nhưng trong lúc nhất thời, cô lại không có cách nào để lên tiếng phản bác, chỉ có thể hậm hực nhìn lấy bóng lưng của Trần Viễn dần dần bước đi xa.
Cộc cộc…
Nằm ở trên giường ngủ, Trần Viễn đang cầm điện thoại để nhắn tin. Đột nhiên, anh nghe được phía bên ngoài có tiếng bước chân đi đến, sau đó còn có âm thanh của Tiêu Hân Hân phát ra.
“Này, anh đã ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-long/365084/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.