“A, Hân Hân, sao cô lại ở đây?”
Nhìn thấy Tiêu Hân Hân từ trong xe ô tô của Trần Viễn bước ra, vẻ mặt của Lưu Thục Hiền trong lúc nhất thời không khỏi lộ ra dáng vẻ kinh ngạc. Nhưng ngay sau đó, thần sắc của cô biến đến vô cùng bối rối.
“Uhm, không có việc gì, hai người cứ tùy tiện nói chuyện với nhau đi, tôi có việc phải đi vào trước.”
Cũng không biết suy nghĩ thế nào, Tiêu Hân Hân bỏ lại câu nói như vậy. Sau đó, cô liền một đường đi thẳng vào trong công ty.
Trong khi đó, vẻ mặt của Lưu Thục Hiền hơi có vẻ áy náy, nhìn lấy Trần Viễn, nói ra.
“Xin lỗi, tôi thật sự không biết anh cùng với tổng giám đốc đi chung. Nếu không…”
Nhìn thấy Lưu Thục Hiền lên tiếng giải thích, Trần Viễn liền đưa tay lên ngăn lại.
“Không có việc gì, chỉ là một chút chuyện nhỏ mà thôi, cô ấy sẽ không để ý đến đâu.”
Kỳ thật, lúc này trong lòng của Trần Viễn vẫn còn câu nói không có nói ra.
“Cho dù cô có thân mật với tôi, cô ta còn chẳng thèm ghen.”
Tất nhiên, những lời này Trần Viễn chỉ dám nghĩ ở trong lòng mà thôi, anh cũng không thể nói ra ở trước mặt của Lưu Thục Hiền.
“Đúng rồi, sáng nay cô hẹn tôi đi ra ngoài với cô là có việc gì?”
Như nghĩ đến chuyện gì, lúc này Trần Viễn mới đột nhiên nhìn lấy Lưu Thục Hiền, lên tiếng hỏi thăm.
Mà nghe được câu hỏi này của Trần Viễn, trên mặt của Lưu Thục Hiền trong lúc bất chợt hiện lên một chút xấu hổ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-long/365077/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.