Đột nhiên bị đánh, để cho Trần Viễn không kịp phòng bị, hét lên một tiếng kêu thảm. Thế nhưng, bóng lưng của Lưu Mẫn Nghi lúc này đã đi ra khỏi phòng thẩm vấn. Trong phòng chỉ còn lại đại tá thủ trưởng công an thành phố, cùng với đội phó Lê Đức Hòa đang đứng ngây ngẩn nhìn theo Lưu Mẫn Nghi đi xa.
“Thành thật xin lỗi, đã để cho các anh phải chịu chút oan ức, ngồi ở trong này. Đây là danh thiếp của tôi, sau này nếu như các anh có việc gì cần, có thể trực tiếp liên hệ với tôi. Xử lý được tôi sẽ giúp các anh xử lý!”
Sau khi bóng lưng của Lưu Mẫn Nghi đã đi xa, lúc này đội phó Lê Đức Hòa mới theo sắp xếp của thủ trưởng, nhìn lấy mấy người Trần Viễn, cười rất ôn hòa. Chỉ có điều, cả Trần Viễn và A Hổ đều không để ý gì đến anh ta. Mấy người bọn họ chỉ tượng trưng gật đầu xem như đáp lại. Ngay sau đó, mấy người A Hổ cũng theo Trần Viễn đi ra khỏi đồn công an.
“Lão đại, là chúng tôi đã làm liên lụy đến anh. Nếu như anh không chê, có thể đến quán bar của tôi, tôi sẽ mời anh một bữa thật hoành tráng. Anh cảm thấy thế nào?”
Dừng lại ở trước chiếc xe ô tô 16 chỗ do đàn em của mình lái đến, A Hổ lúc này mới tỏ ra áy náy, nhìn về phía Trần Viễn nói ra.
Thế nhưng, Trần Viễn lại rất cương quyết, lắc đầu: “Không cần, tôi còn phải về nhà ngủ sớm. Các anh tự mình vui vẻ đi, tôi đi về trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-long/365075/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.