“Không phải, tôi thật sự không biết đó là nhà hàng của cô. Nếu như tôi biết trước như vậy, thì tôi đã không đánh nhau ở đó. Với lại, ông ta thật sự hiếp người quá đáng, tôi cũng chỉ muốn bảo vệ cho sự công lý mà thôi!”
Sau một hồi thất thần, lúc này Trần Viễn mới bắt đầu lên tiếng giải thích. Thế nhưng, Tiêu Hân Hân lại giống như không hề nghe thấy. Cô dùng ánh mắt cực kỳ khinh bỉ nhìn lấy anh.
“Cô… cô cho rằng tôi là loại người hèn hạ như vậy thật sao? Chỉ vì trả thù cô, tôi lại làm hư danh tiếng nhà hàng của cô?”
Trong lòng uất ức không cách nào giải thích được, Trần Viễn chỉ có thể tức giận, hậm hực bước nhanh xuống xe. Nhưng lúc này, Tiêu Hân Hân đột nhiên nói ra.
“Anh muốn đi đâu?”
“Nếu cô đã không tin tôi, vậy còn muốn tôi lái xe cho cô làm gì?”
Vừa nói, Trần Viễn vừa mở cửa đi xuống.
“Vậy thì tùy anh, nhưng nếu anh dám rời đi, thì tôi sẽ đến bệnh viện để gặp em gái của anh.”
Lần này, động tác của Trần Viễn không khỏi ngừng lại.
“Cô lại muốn làm gì?”
“Tôi chẳng làm gì cả, chỉ nói chuyện anh đánh nhau, rồi bị bắt vào đồn cho em gái và bố anh nghe mà thôi.”
“Cô…”
Rốt cuộc, Trần Viễn cũng không có cách nào để đấu lại được Tiêu Hân Hân. Anh bất đắc dĩ ngồi lại trên xe, sau đó liếc mắt nhìn về phía cô.
“Đưa tôi chìa khóa.”
Đem chìa khóa ném cho Trần Viễn, vẻ mặt của Tiêu Hân Hân đột nhiên trở nên nhăn nhó. Ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-long/276883/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.