Không một chút do dự, lưỡi dao ở trong tay của Trần Viễn chém thẳng xuống. Mà thân ảnh kia cũng phản ứng cực nhanh, vội vàng lăn người ở dưới đất, né đi.
Ầm!
Thế nhưng, tốc độ xuất đao của Trần Viễn thật sự quá nhanh. Mặc dù, đối phương đã tránh được điểm yếu hại, nhưng quần áo trên người lại bị một đao này của Trần Viễn vạch phá ra một đường vết rách. Một mảng da thịt tuyết trắng ở trong đêm tối hiện ra.
Bất quá, lúc này Trần Viễn cũng không có ý định nương tay, anh lại giơ đao vung lên, một lần nữa hướng về phía vị trí yếu hại ở trên người của đối phương chém tới.
Nhìn thấy một màn này, cái bóng đen không khỏi kinh hãi, hô lên một tiếng.
“Chậm đã!”
Nhưng mà, lời nói của cô có chút chậm, lưỡi đao đã xoẹt qua, rạch phá trên người của cô một đường vết thương thật dài.
Từ trong không khí truyền đến một cỗ mùi máu tanh, kèm theo đó là âm thanh tí tách, khi máu của cái bóng đen đang không ngừng nhỏ giọt xuống mặt sàn.
“Ừm?!”
Lúc này, động tác của Trần Viễn bỗng dưng dừng lại, anh dùng lấy ánh mắt cực kỳ sắc bén, nhìn về phía cái bóng đen đang đứng ở phía đối diện của mình.
“Chuyện gì?!”
Ở bên ngoài, nghe được động tĩnh từ phía bên này truyền đến, ngay cả Hoàng Phi cùng với Thâm Hải đều giật mình chạy đến.
Ngay sau đó, cái bóng đen hơi có chút kinh hãi, vội vàng theo hướng cửa sổ, phóng nhanh ra bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-long/1894929/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.