“Thật sự là có chút ý tứ?!”
Nhìn theo thân ảnh của Thiểm Điện Hồ đã hoàn toàn biến mất ở trong rừng cây, lúc này Trần Viễn không khỏi hé môi nhếch lên, trên khuôn mặt mang theo một chút ý cười.
Chỉ là, Tiểu Long lại có chút ủ rủ, nhanh chóng hướng về phía Trần Viễn bay tới, kêu lên.
“Ngao! Ngao!”
Giống như là nó đang vô cùng ủy khuất, muốn hướng về phía Trần Viễn để cáo trạng. Thấy thế, Trần Viễn lại hơi buồn cười, đưa tay xoa lên trên đỉnh đầu của nó.
“Không cần phải gấp! Nơi này vẫn còn rất nhiều dị thú, chúng ta lại tiếp tục đi săn!”
Nói xong, Trần Viễn cũng không có để cho Tiểu Long tiếp tục bay lên không trung, mà cả hai cùng nhau tiến sâu vào bên trong rừng cây.
Ngao!
Hú!!!
Đi được khoảng chừng vài dặm, lúc này chỗ sâu bên trong rừng cây đột nhiên truyền đến vài tiếng thú rống. Trần Viễn lập tức ra hiểu để cho Tiểu Long dừng lại. Đồng thời, ánh mắt của anh chăm chú nhìn về phía chỗ sâu ở bên trong rừng cây.
Lúc này, thân hình của Trần Viễn treo ở trên thân cây, ngay cả Tiểu Long cũng vỗ cánh bay lên, đứng ở một cành cây cao gần đó.
Đưa ánh mắt nhìn về phía xa xa, Trần Viễn phát hiện ra phía trước mặt của mình lúc này vậy mà xuất hiện một bầy sói xám. Dẫn đầu bầy sói lúc này là một con soi xám có thân hình cực lớn. Hình thể của nó, so với một con trâu nước còn muốn lớn hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-long/1894904/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.