Chương trước
Chương sau
Ầm!

“Ừm?!”

Đang di chuyển về phía trước, mặt đất ở dưới chân của Trần Viễn bỗng dưng vang lên từng trận chấn động kịch liệt. Tức thì, động tác của anh không khỏi dừng lại, ánh mắt có chút kinh nghi bất định, liếc nhìn bốn phía xung quanh.

Ầm!

Ầm!

Lúc này, âm thanh chấn động dần dần tăng cao tần suất, mà Trần Viễn cũng có thể cảm nhận được mặt đất dưới chân đang lắc lư vô cùng kịch liệt.

Ngay sau đó, từ trong ánh mắt của Trần Viễn nhìn đến, ở cách vị trí mà anh đang đứng khoảng chừng mười mấy cây số, mấy cái bóng đen bắt đầu hướng về phía của anh đang đi tới.

Bất quá, chỉ vừa nhìn thấy những cái bóng đen này, hai con ngươi của Trần Viễn đã nhịn không được, trợn ngược lên.



“Cái này… cái này…”

Ngay ở trong tầm mắt của Trần Viễn lúc này, từng cái bóng đen cao lớn như đồi núi, đang hướng về phía vị trí của anh chậm rãi đi tới. Hơn nữa, đi sau đám cự ma này còn có một tòa thành trì cực lớn. Tòa thành này chính là bị đám Cự Ma một đường kéo đi, hướng về phía trước tiến tới. Mà mỗi lần bọn chúng bước đi, mặt đất cùng với cây cối xung quanh đều bị san thành bình địa. Cho dù là đám thi quái, lúc này cũng đã hướng về bốn phía xung quanh tránh xa, không có bất kỳ một sinh vật nào dám tiến gần về phía vị trí của bầy Cự Ma.

“Trốn!”

Lúc này, trong đầu của Trần Viễn chỉ hiện ra một cái ý nghĩ duy nhất, đó chính là chạy trốn khỏi hướng di chuyển của bầy Cự Ma. Thế nhưng, tốc độ của đám Cự Ma này thật sự nhanh lắm, khoảng cách mười mấy cây số bọn chúng chỉ mới vừa đi được vài bước, đã muốn áp sát tới gần.

“A, bên kia có đồ vật gì?!”

Ngay vào lúc này, hai mắt của Trần Viễn đột nhiên trừng trừng mở lớn, trên khuôn mặt lộ vẻ cực kỳ khó tin. Bởi vì, ngay phía sau lưng của bầy Cự Ma vậy mà đang đuổi theo một chiếc xe kéo. Mặc dù hình thể của chiếc xe kéo này so với đám Cự Ma không tính là lớn. Thế nhưng, dẫn đầu xe kéo lúc này lại là Hắc Long. Không đúng, chiếc xe kéo này thật chất chính là do con Hắc Long đó đang kéo đi. Hơn nữa, phía trên xe kéo dường như còn có người đang nói chuyện với nhau.

“Cái này… cái này?”

Trong miệng của Trần Viễn lúc này lắp bắp không thôi. Anh thật sự không có cách nào tưởng tượng ra được, là ai lại có thể đem Hắc Long đi làm xe kéo? Với lại, đám Cự Ma này dường như là đang bị chiếc xe kéo ở phía sau lưng đuổi chạy. Chuyện này càng làm cho Trần Viễn không có cách nào có thể tin tưởng được.

Phải biết, đám Cự Ma này ngoài hình thể cực kỳ khổng lồ, thực lục của bọn chúng cũng mạnh đến hết sức kinh khủng. Cho dù là Trần Viễn, anh cũng không dám chính diện cùng với Cự Ma giao chiến, huống chi đám Cự Ma này số lượng ít nhất cũng vượt qua trăm con. Nếu như nơi này là địa cầu, sợ rằng một bàn chân của bọn chúng cũng có thể dễ dàng đem một nửa thành phố san thành bình địa.

Ấy vậy mà, người ngồi ở trong xe kéo lại có thể đem bầy Cự Mà này đuổi chạy. Như vậy, người này có thể mạnh đến cỡ nào?

Mặc dù trong lòng của Trần Viễn lúc này cảm thấy vô cùng tò mò, nhưng anh cũng không dám tiếp tục lưu lại ở nơi này. Sau khi quan sát một hồi, nhìn thấy một chỗ phương hướng không có bầy Cự Ma đang di chuyển chạy tới, Trần Viễn liền cấp tốc lao đi, muốn tìm một chỗ để ẩn nấp.

Rống!



Nhưng mà, đúng vào lúc này, bầy Cự Ma ở phía sau đột nhiên phát ra từng trận âm thanh hỗn loạn. Ngay sau đó, Trần Viễn thấy được một thân ảnh nhỏ bé từ trong xe kéo nhảy ra ngoài. Đồng thời, một mũi tên tay trong tay của đối phương nhanh chóng bắn ra, hướng thẳng về phía một con Cự Ma ở gần đó bắn tới.

Mũi tên lao đi như sao băng, chỉ vừa mới lóe lên một cái, nó đã xuất hiện ở phía trên đỉnh đầu của bầy Cự Ma. Ngay sau đó, mũi tên vô cùng chuẩn xác đâm thẳng xuống, xuyên thấu qua giữa đầu của Cự Ma.

Oành!

Mũi tên vừa mới quyên qua lập tức liền nổ tung, trực tiếp đem toàn bộ phần đầu của con Cự Ma này nổ tung, để cho máu của nó vẩy ở trên không trung. Cho dù là Trần Viễn, lúc này đã đứng ở một khoảng cách rất xa, nhưng anh vẫn bị một ít máu tươi của Cự Ma nhiễm trúng. Đồng thời, thi thể của con Cự Ma này cứ như thế ầm ầm ngã xuống, đem toàn bộ mặt đất ở dưới chân của Trần Viễn chấn đến rung động vô cùng kịch liệt.

Cho dù là Trần Viễn, lúc này bị cảnh tượng ở trước mặt làm cho kinh hãi đến không cách nào phát ra nửa lời.

“Cái này, đây là loại thực lực gì?!”

Từ trên cơ thể của Cự Ma, Trần Viễn có thể cảm nhận được một cỗ cảm giác vô cùng áp bách. Đám Cự Ma này, cho dù là thực lực nhỏ yếu nhất, cũng so với Trần Viễn đều mạnh hơn rất nhiều lần. Thế nhưng, thiếu nữ vừa rồi ở trên xe kéo, vậy mà chỉ cần tùy tiện bắn ra một mũi tên, liền đem Cự Ma đánh giết. Hơn nữa, nhìn bộ dáng của nàng dường như cũng không có dùng bao nhiêu lực.

Rống!

Nhìn thấy đồng loại của mình bị giết chết, đám Cự Ma lúc này không những không có tức giận, bọn chúng càng thêm trở nên hoảng sợ, vội vàng hướng về phía trước lao nhanh.

Bất quá, Trần Viễn vừa thấy được một màn như vậy, không khỏi kinh hoảng hô lên.

“Nguy rồi!”



Bởi vì, đám Cự Ma lúc này vậy mà thẳng hướng về phía anh không ngừng lao nhanh tới, để cho Trần Viễn có chút lúng túng tay chân, cũng không biết phải tránh né như thế nào cho phải.

Dù sao, bốn phía xung quanh đây cây cối đều rất thấp bé, so với bầy Cư Ma còn chưa chắn nổi một nửa đầu gối của bọn chúng. Mà tốc độ của đám Cự Ma lúc này cực kỳ kinh khủng, khoảng cách mấy cây số, bọn chúng chỉ chạy chưa tới vài giây liền đã sắp phải vượt qua.

Ầm ầm…

Ầm ầm…

Nhìn thấy khoảng cách của bầy Cự Ma càng lúc càng gần, lúc này Trần Viễn cũng không thể nào do dự nữa, anh quyết định tìm một chỗ để tạm thời tránh né. Nhưng mà, ngay khi Trần Viễn vừa định xoay người chạy trốn, trong tai của anh lúc này vậy mà truyền đến một trận âm thanh thiếu nữ.

“Nhân loại, ngươi làm sao lại có thể tiến vào nơi này?”

Âm thanh này rất dịu dàng, cũng mang theo mấy phần dễ nghe. Bất quá, lúc này Trần Viễn đã không có đủ thời gian để đáp lại đối phương. Hơn nữa, người này anh cũng không muốn dây vào. Thế nên, sau khi xác định phía trước có một cái hố đất, Trần Viễn cũng không nghĩ ngợi gì nữa, trực tiếp phi thân chui vào.

Mà ngay lúc này, bước chân của đám Cự Ma cũng vừa vặn đuổi tới. Hố đất ở ngay dưới chân của Trần Viễn bị một con Cự Ma đạp trúng, để cho mặt đất trở nên sạt lở. Trần Viễn còn chưa kịp phản ứng, toàn bộ thân hình của anh đã bị hố đất chôn vùi bên trong.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.