Oanh!
Trần Viễn có loại cảm giác trong đầu của mình vang lên một tiếng nổ lớn, đồng thời ý thức của anh trở nên đau nhức vô cùng. Cũng không biết là chuyện gì xảy ra, lúc này Trần Viễn có thể nghe được vô số âm thanh ở trong đầu của mình xì xào. Hơn nữa, trong đầu của anh vậy mà xuất hiện rất nhiều ký ức xa lạ, cổ quái.
Nhất thời, tâm thần của Trần Viễn không khỏi trở nên hoảng hốt, đầu óc của anh cũng dần dần bắt đầu căng cứng, giống như bất kỳ lúc nào cũng có thể nứt vỡ ra thành từng mảnh nhỏ.
“Im miệng!”
Nhưng mà, còn không đợi những âm thanh này bắt đầu xâm lấn ý thức của Trần Viễn. Ẩn sâu bên trong linh hồn của anh, một trận âm thanh nữ tử đột nhiên từ trong Tiên Cung truyền ra bên ngoài. Ngay lập tức, những tiếng ồn ào ở trong ý thức của Trần Viễn hoàn toàn biến mất, không thấy gì nữa.
Lúc này, tinh thần của Trần Viễn mới hơi khôi phục lại một chút. Bất quá, trải qua một trận vừa rồi, Trần Viễn không khỏi âm thầm sợ hãi một phen. Anh cũng không biết rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra, nhưng nếu như không có được âm thanh của nữ tử kia ở trong Tiên Cung trấn áp. Sợ rằng, hiện tại Trần Viễn đã là cái xác không hồn.
“Vừa rồi…”
Trần Viễn vừa mới dự định lên tiếng cảm kích, âm thanh của nữ tử kia đã một lần nữa vang lên.
“Ngươi cũng không cần phải cảm ơn ta. Ta hiện tại đang nương nhờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-long/1894866/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.