“Được rồi, được rồi! Ai làm việc nấy, tất cả đều giải tán hết đi!”
Ngay vào lúc này, Cơ Vô Ngọc đột nhiên lên tiếng, phất phất tay ra hiệu cho đám đệ tử đứng ở xung quanh tản đi. Lập tức, toàn bộ đệ tử của Thiên Cơ Môn đều cấp tốc quay trở về nơi tu luyện của mình, cũng không có ai cả gan lưu lại ở đây dù thêm nửa giây.
Đồng thời, Cơ Vô Ngọc lại nhẹ nhàng phất tay lần nữa, lúc này cả tòa lôi đài liền chậm rãi chui vào mặt đất. Nếu như vừa rồi không phải tự mình chứng kiến hết thảy, Trần Viễn thật sự không thể nào tưởng tượng ra nỗi, nơi này còn có một tòa lôi đài được cất giấu ở bên trong.
Nhưng mà, những thứ này tạm thời cũng không cần nhắc đến. Hiện tại, đứng ở xung quanh ngoại trừ Trần Viễn cùng với chưởng môn Cơ Vô Ngọc, thì cũng chỉ có Lương Minh Nguyệt và nhị trưởng lão.
Bất quá, ở trước mặt của chưởng môn Cơ Vô Ngọc, nhị trưởng lão rõ ràng lộ ra vô cùng điệu thấp. Thậm chí, đối phương còn tự để cho mình mất đi cảm giác tồn tại, đứng ở một bên không hề nhúc nhích một chút nào.
Nhưng Lương Minh Nguyệt thì hoàn toàn trái ngược, từ khi trở về Thiên Cơ Môn rõ ràng tính cách của cô cũng có biến hóa không nhỏ. Chỉ là, ở trước mặt của chưởng môn, Lương Minh Nguyệt cũng không dám quá mức càn quấy.
“Được rồi, Trần Vũ, cậu đi theo tôi. Còn hai người các ngươi, ai trở về nơi của người ấy đi. Chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-long/1894864/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.