“Đại… đại tông sư?”
Bị khí thế ở trên người của đối phương chấn nhiếp, lúc này thần sắc của đám người Phi Hổ có chút khó coi. Thế nhưng, vẻ mặt của Trần Viễn lại tỏ ra cực kỳ bình thản, trên thân của anh mảy may chẳng có một chút bối rối nào.
Ngược lại, trong con ngươi thâm thúy của anh còn mang theo một vệt ý cười, nhìn lấy đội trưởng của đội Hổ Vệ ở phía đối diện, mỉm cười nói ra.
“Thực lực của anh coi như cũng không tệ lắm! Nhưng hôm nay tôi đến đây cũng không phải để gây sự với anh. Như vậy đi, lần trước chẳng phải người của anh đến doanh trại của đội Long Vệ để thách đấu hay sao? Hôm nay, mặc dù đám oắt con này cũng không ra sao cả, nhưng tôi cũng muốn kiến thức một chút, người của Hổ Vệ các anh mạnh đến cỡ nào. Nếu anh không chê, vậy để mấy tên nhóc con này so tài một phen, anh thấy thế nào?”
Nhìn bộ dáng tươi cười của Trần Viễn lúc này, người không biết còn tưởng rằng anh là người rất dễ nói chuyện. Bất quá, đã đi theo Trần Viễn chinh chiến nhiều năm như vậy, lúc này trong lòng của Phi Hổ không khỏi kích động lên. Bởi vì, cậu ta đã nhìn ra được, lão đại hiện tại đang rất phẫn nộ.
Thế nên, sống lưng của Phi Hổ lúc này cũng đứng đến thẳng tắp. Ngay cả ánh mắt cũng lộ ra mấy phần khiêu khích, nhìn về phía đám Hổ Vệ đứng ở phía đối diện.
Thấy được một màn này, trên khuôn mặt của Trương Vĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-long/1894843/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.