Rời khỏi nhà họ Đàm, Trần Viễn được Trang Đài chở đi du ngoạn một vòng thành phố Nam Hải. Đây là một tòa thành phố nằm cách trung tâm thủ đô về hướng đông bắc hơn một trăm kilomet. Hơn nữa, đây là một tòa bán đảo được ngăn cách bởi một cửa biển rộng khoảng chừng năm, sáu chục dặm.
Trần Viễn cũng không biết, rốt cuộc một nơi cách xa thủ đô như vậy, anh làm sao lại có thể bị truyền tống đến. Hơn nữa, lại còn vừa vặn tiến vào trong phòng của tiểu thư nhà họ Đàm?
Phải biết, toàn bộ thành phố này hơn phân nửa tài sản đều là do người trong gia tộc họ Đàm làm chủ. Với lại, tổng tài sản mà gia tộc bọn họ đang nắm giữ được, là một khoản tài phú cực kỳ khổng lồ.
Mặc dù Trang Đài cũng không trực tiếp nói ra con số cụ thể là bao nhiêu, nhưng theo một ít suy đoán của Trần Viễn, con số này có thể lên đến vài trăm ngàn tỷ. Nếu so với người giàu nhất Đại Việt, thì đây rõ ràng là một con số vô cùng lớn. Dù sao, người giàu nhất cả nước hiện tại chỉ có tổng ước lượng tài sản không đến một trăm hai chục ngàn tỷ. Trong khi đó, đây chỉ là một phần trong tổng số tài sản của nhà họ Đàm mà thôi.
Theo như những gì Trang Đài đã nói, thì gia tộc cô còn có kinh doanh một số sòng bạc ở Ma Cao và Hồng Kong. Thậm chí, một số trung tâm thương mại lớn ở trên đại lục, cũng như các hãng thời trang nổi tiếng đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-long/1894771/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.