Phong Viễn Quy chợt mơ hồ nghi ngại khi thấy La Trúc Quỳnh mân mê mãi hai mảnh kim thiết trên tay :
- Hôm nay đã là ngày mười ba của nguyệt kỳ thứ ba. Có phải hạn định đó được khắc ghi trên mảnh kim thiết kia làm muội càng lúc càng lo nghĩ?
La Trúc Quỳnh lẹ tay cất hai mảnh kim thiết vào người, đoạn nhìn quanh :
- Nơi này khá kín đáo, kể cả người am hiểu võ công cũng khó lòng tìm đến, huống hồ người đã mất võ công như Phong ca lại có ý nghĩ thoát đi. Muội đã lo sẵn đủ mọi vật thực cho Phong ca. Chậm lắm là mười ngày muội sẽ quay về. Phong ca hãy yên tâm lưu lại đây một mình. Đừng nghĩ quẩn cũng đừng quá lo lắng nếu muội chậm quay về. Tạm biệt Phong ca.
“Vút!”
La Trúc Quỳnh bỏ đi và Phong Viễn Quy dù có nghĩ đến cũng không thể nào tin chỉ nội nhật ngày hôm nay nàng sẽ nhờ mảnh thiết có khắc ghi đúng hạn kỳ ngày này để tiến hành một việc mà đến cả Phong Viễn Quy cũng phải cân nhắc thật kỹ mới dám hành động.
Phong Viễn Quy nhìn theo mãi cho đến lúc nàng đi thật khuất bóng :
- “Với hạn kỳ của ngày thứ mười ba, hôm nay nàng dù muốn cũng không thể đến kịp nơi cần đến. Vậy là ta không lo nàng sẽ gặp nguy hiểm. Cứ chờ đấy, mười ngày sau nàng quay lại, chính ta sẽ nghĩ cách giúp nàng thực hiện nốt những gì nàng muốn tiến hành. Nhưng trước hết ta phải thực hiện những phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-long-dai-hiep/3204648/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.